Overlord

Quyển 14 Chương mở đầu



Căn phòng của Ainz nằm trên tầng thứ chín của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Nơi đã được chuyển từ phòng ngủ thành văn phòng làm việc vì nó được bố trí gần hành lang nhất. Bên trong phòng có thể nghe thấy âm thanh nhẹ nhàng của giấy tờ bị xáo trộn vì người nào đó đang làm việc. Bên cạnh chiếc bàn làm việc thường xuyên của Ainz, có một chiếc bàn và chiếc ghế nhỏ hơn nhưng chúng khá đặc biệt. Vì đó là chiếc ghế mà Albedo, Tổng Quản thủ vệ của lăng mộ vĩ đại Nazarick, ngồi để xử lý các tài liệu đặt trên bàn.

Ainz đã chuẩn bị một văn phòng riêng dành riêng cho cô, một văn phòng ngang bằng với phòng của anh, đó là phòng dành riêng cho các thành viên bang hội tương lai. Ban đầu, cô đã sử dụng căn phòng đó như của riêng mình cho mục đích văn thư, nhưng ngày qua ngày, rồi cô không thể kìm nén mong muốn được làm việc trong cùng phòng với chủ nhân của mình. Mặc dù lúc đầu, những yêu cầu của cô không được đáp ứng với bất cứ lý do gì, nhưng cuối cùng những lời cầu xin chân thành của cô về lợi ích thiết thực, kết hợp với hàng trăm khiếu nại không ngừng nghỉ, cô đã thuyết phục được sự chấp thuận từ chủ nhân.

Nhìn chằm chằm vào chiếc ghế trống, Albedo cúi đầu và khẽ bĩu môi. Người hầu gái được chỉ định đến phòng Ainz trong ngày (không phải người được chỉ định đi cùng) đang đứng lặng lẽ phía sau cô. Do đó đã không thể nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của Albedo. Chủ nhân duy nhất và luôn luôn là duy nhất của cô hiện đang làm nhiệm vụ của mình và vì vậy đã vắng mặt trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Ông đang theo dõi công việc kinh doanh thường ngày ở thành phố E-Rantel.

Nếu cô ấy có sự cho phép của chủ nhân, cô ấy sẽ trừng phạt thật mạnh tay những kẻ ngốc thông qua một cuộc họp triệu tập, những kẻ đã dám lấn chiếm thời gian mà cô dành cho ngài.

Tất nhiên, cô biết rằng một yêu cầu như vậy sẽ không bao giờ được chấp thuận. Vì vậy, cô lập tức từ bỏ suy nghĩ biến E-Rantel thành một thành phố biển lửa vì những nỗ lực của cô là vô ích. Sự bất mãn trong lòng cô lớn lên và cuối cùng biểu lộ thành những lời phàn nàn.

“Thật là khó chịu…lũ con trùng đó…”

Hơi thở mệt nhọc chứa đầy nỗi kinh hoàng có thể được nghe thấy từ trần nhà, nhưng Albedo cố tình lờ đi chúng. Cô vẫn không quên khoảng thời gian chúng đã hủy hoại cơ hội của mình và cảm thấy chắc chắn rằng chúng đáng bị sợ hãi một vài lần như vậy nữa. Mặt khác, cô đã tha thứ cho Mare vì sai lầm của cậu trong một sự cố vì một số lý do. Để điều chỉnh cảm xúc của mình, Albedo thở dài. Cô nhẹ nhàng vươn vai vài lần trước khi quay lại nhìn những tài liệu còn lại.

Theo sự phát triển của Nazarick, không, là Vương quốc Sorcerous đã tăng tốc mở rộng, vì vậy khối lượng công việc của cô đã tăng lên tương ứng.
Về ngoại giao:

Đằng sau tấm màn của những hoạt động thân mật mà họ đã gầy dựng với nhiều quốc gia khác, tiếng còi báo hiệu bắt đầu một cuộc chiến đã được vang lên.

Mặc dù đã xác nhận sự hiện diện của các gián điệp từ Pháp Quốc Slane, Vương Quốc và Liên Minh Karnassus(đây là tên một quốc gia) trong thành phố E-Rantel, Vương quốc Sorcerous đã chọn cách đơn giản nhất là quan sát hành động của họ cho đến tận bây giờ. Demiurge được phân công phụ trách những vấn đề này, và những gì Albedo phải làm là ghi nhớ tất cả các báo cáo trước mặt cô.

Về nội bộ:
E-Rantel đã trải qua nhiều sự cố do mẫu thuẫn giữa các chủng tộc. Mặc dù không có gì quá nghiêm trọng, so với các quốc gia khác, con số của họ rất thấp.

Các cư dân ở đây cũng không có bất kỳ biểu hiện nào đe dọa đến quốc gia. Họ có một sự hiểu biết rõ ràng về việc Sorcerer King và những thuộc hạ undead của ngài đáng sợ đến mức nào, họ chọn giữ bản thân mình và sống một cuộc sống yên bình bằng tất cả suy nghĩ.

Tỷ lệ tội phạm là rất ít. Mặc dù các tội nhẹ đã xảy ra, không ai dám phạm trọng tội. E-Rantel đã trở thành một thiên đường nơi phụ nữ và trẻ em có thể đi bộ trên đường phố vào ban đêm mà không phải lo lắng về sự an toàn của chính mình. Đã không còn lo sợ, trốn chạy vì những tội ác mà trước đó họ đã từng trải qua khi sống dưới quyền lực của Đế Quốc.

Bất kỳ mợ tội ác xảy ra trong một thành phố yên bình này là vấn đề cực kỳ quan trọng đối với Albedo. Theo luật của Heinrich, một vụ tai nạn lớn sẽ kéo theo sự hiện diện của 29 vụ tai nạn nhỏ sẽ ảnh hưởng hơn 300 trường hợp vượt khỏi tầm kiểm soát. Những gì cô cần phải làm là giải quyết tất cả những gì vượt khỏi tầm kiểm soát, cho dù chúng có nhỏ như thế nào.

Cô cầm trong tay những báo cáo về bản án trong tháng được gửi từ thành phố E-Rantel.

Các báo cáo chi tiết đến mức, chỉ cần đọc một trong số chúng sẽ tốn một khoảng khổng lồ về thời gian. Tuy nhiên, Albedo xử lý những tài liệu này nhanh hơn nhiều so với một người bình thường, nó mang đến cho người xem gần đó một cảm giác sai lầm rằng cô chỉ lướt qua chúng mà không cần suy nghĩ.

Kết hợp với cây bút được giữ trong tay còn lại của cô di chuyển với tốc độ khó tin, ghi chú những thông tin mà cô thấy thú vị trên một tờ giấy trắng.

[Phán quyết này có phù hợp không? Tại sao bị cáo lại phạm tội như vậyTình trạng trật tự và trạng thái người dân hiện nay ở E-Rantel thật đáng ngạc nhiên. Là do tác dụng của việc tạo ra các luật mới để đáp ứng các điều cần thiết sao?]

Những việc này, thường đòi hỏi phải giám sát chặt chẽ các hồ sơ gửi bởi các quan chức, được thu thập từ mọi nơi của một quốc gia, Albedo đang tự mình làm: phân tích, đánh giá, xử lý. Để làm điều này, người ta sẽ cần một sự hiểu biết sâu sắc về các vấn đề nội bộ, giống như một ai đó đã quá quen với với lòng bàn tay của mình, điều đó cũng cần một cái đầu nóng và trái tim lạnh.

Cây bút của cô ngừng di chuyển ngay khi cô đọc xong báo cáo và bắt đầu dịch nghĩa một cách dễ hiểu những từ khóa mà cô đã ghi chú(Mình cũng đang phải làm như vậy-_-). Bởi vì sau đó đây là thứ mà chủ nhân của cô sắp đọc,những chữ viết tay không thể đọc hiểu sẽ hoàn toàn không thể chấp nhận được. Sau khi dành nhiều thời gian để ghi lại các chi tiết, đề xuất quan trọng nhất và các tài liệu khác như cô đã đọc, cuối cùng nó đã hoàn thành.

Lướt qua các tài liệu đã hoàn thành từ trên xuống dưới, đôi môi của Albedo đã hình thành nên nụ cười nho nhỏ. Cô không cười vì việc đó mà vì cô ấy vừa hoàn thành một nhiệm vụ khác mà chủ nhân đã giao cho cô, cảm nhận được sự hài lòng khi biết rằng mình có ích với chủ nhân. Cô đặt tài liệu trở lại vào quyển sổ và nhẹ nhàng đưa nó lên không trung nơi người hầu gái có thể nhận được, sau đó đặt nó lên bàn làm việc của chủ nhân.

Đây là tập tài liệu thứ năm mà cô phải trải qua ngày hôm nay. Một biểu hiện hơi lo âu có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt của cô ấy, tình huống hiện tại của cô không phải là khoảng khắc tuyệt vời để miêu tả.

Vương quốc Sorcerous đã thông qua các phương pháp trực tiếp hoặc gián tiếp để mở rộng đáng kể lãnh thổ của mình, để tương lai không gặp phải bất kỳ rắc rối nào. So với trước đây, số lượng tài liệu có thể gây chú ý của cô đã tăng lên rất nhiều. Một nhà lãnh đạo bị buộc phải sàng lọc qua hàng núi tài liệu sẽ khó tránh khỏi với những sai sót trong tổ chức.

Theo dự định ban đầu, cấp trên của cô chỉ cần ra một mệnh lệnh chung hoặc chỉ cần đưa ra mục tiêu cho cấp dưới của mình làm việc hướng tới. Tất cả những gì anh phải làm là ngồi trên ngai vàng và quan sát tiến độ những công việc khó khăn mà mình đã đưa ra.

Nhưng thực tế không như mong đợi của anh, cũng không phải là lỗi của cô. Những người có đủ tố chất phù hợp với kỳ vọng của anh là rất ít, nói cách khác, họ không đủ tài năng. Là người được chỉ định để quản lý các vấn đề nội bộ và nguồn nhân lực chính của Nazarick, Albedo không thể giúp đỡ nhưng cảm thấy xấu hổ với chính mình. Mặc dù cô đã thực hiện các biện pháp phòng ngừa, tương lai vẫn không chắc chắn.

[Làm phiền chủ nhân của mình về những điều tầm thường như vậy sẽ hoàn toàn vô lý, nhưng … chính sách đoàn kết chủng tộc, kế hoạch thực thi luật pháp quốc gia, chính sách kinh tế, và hơn nữa phải được xác định bởi ngài, nếu mình tự kiểm tra tất cả các tiến độ nhiệm vụ được giao của các Thủ Vệ Tầng, điều đó sẽ làm mọi người khó chịu vì họ sẽ không thể nhìn thấy Momonga-sama, phải không? …]

Hiện tại, chủ nhân của cô đã cho cô trị vì tất cả các công việc của anh cho dù chúng quan trọng hay không quan trọng. Cô cũng được nói rằng, miễn là cô muốn làm điều gì đó cho bản thân, điều đó chắc chắn sẽ được đồng ý trong mắt anh. Tuy nhiên, để tránh mọi sự phức tạp không cần thiết, tốt nhất là nên để lại quyền phê duyệt cuối cùng cho chủ nhân của mình. Rốt cuộc, ngay cả Albedo cũng có lúc sẽ mắc lỗi

Có một lần, khi cô chuẩn bị gửi một số tên cặn bã ngu ngốc và gia đình hắn ta đến Frozen Prison(Nhà tù băng giá) để đối mặt với chủ nhân của mình (ít nhất là theo ý kiến của cô) và cô tự hỏi liệu sự kết án đó có phải là sự phẫn nộ hay ngu ngốc. Chủ nhân đã phản đối hình phạt, trước sự ngạc nhiên to lớn của cô

[Mình biết Momonga-sama là một người nhân hậu, nhưng mình vẫn …]

Hmm … Albedo bĩu môi. Đối với cô đó thực sự là một biểu hiện hiếm khi cô thực hiện, và biểu hiện đó chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc khi chủ nhân của cô không ở đó.

Không lâu sau, nụ cười của cô trở lại khi cô nhặt tờ báo cáo tiếp theo. Trong khi đọc, tâm trí cô trở nên bận tâm với thứ khác. Trong số tất cả những thủ vệ tầng, có một người mà cô nên cảnh giác nhất – Demiurge.

Khi các hoạt động chống lại Thánh Quốc đã kết thúc, Demiurge đã ở lại một nơi xa và bận rộn với việc thành lập một cơ quan tình báo Nazarick tại trung tâm. Đối với Albedo, tổ chức đó có thể sẽ mang lại vấn đề. Sẽ ổn thôi nếu nó được lãnh đạo bởi Albedo, Tổng quản của các thủ vệ, nhưng không chắc là vị trí mới được tạo ra sẽ được trao cho Demiurge. Đó sẽ là một tình huống khá rắc rối.

Nếu có thể, cô thích tự mình nắm lấy quyền lực đó bằng cách để một kẻ dễ điều khiển như một con rối làm chủ tổ chức.

Một vài khuôn mặt xuất hiện trong đầu cô, nhưng tất cả họ đều không đủ khả năng.

[Nếu mình có thể nhận việc đó, thì ứng cử viên đủ điều kiện duy nhất với cơ hội rất cao sẽ là Pandora Actor. Thật khó để tranh giành cùng lúc nhiều quyền kiểm soát từ Demiurge…]

Không thể cho anh ta biết về ý định thực sự của Albedo nếu điều đó xảy ra.
Nếu là trường hợp đó, sẽ trở thành một mối quan tâm lớn. Có lẽ tốt nhất là không nên làm bất cứ điều gì dại dột từ bây giờ.

Chị gái của cô cũng có thể là một lựa chọn tuyệt vời, nhưng cô ta không phải là đồng minh mà Albedo có thể tin tưởng vô điều kiện. Nếu cô ta phát hiện ra ý định thực sự của Albedo, thì họ hoàn toàn có thể trở thành kẻ thù.

Em gái của cô, cá thể mạnh nhất ở Nazarick, có lẽ sẽ ở bên cạnh cô ngay cả khi cô ta phát hiện ra kế hoạch của Albedo. Tuy nhiên, đó là vì chủ nhân đã ra lệnh cho cô ta tuân theo mệnh lệnh của Albedo.

Thở dài. Thật là hỗn độn.
Họ thật sự không đủ tiêu chuẩn năng lực.

Không, năng lực không phải là thứ duy nhất họ thiếu. Ngoài ra còn có vấn đề về các khoản tiền mà bản thân Albedo có thể chi tiêu tự do. Kế hoạch của chủ nhân cô là mở rộng hoạt động bên ngoài Nazarick đã hoạt động, điều đó có lợi cho cô.

[Hội Mạo Hiểm Giả được tổ chức lại có thể… những hoạt động của Mare…cần thiết phải cảnh giác với Aura… dưới sự chỉ huy của Cocytus…. từ tình báo từ Victim… giá trị mạng lưới vận tải của Shalltear… tích lũy một quỹ bí mật từ Hiệp hội thương gia… những người có quyền lực… và cuối cùng là Demiurge và cô gái đó, huh]

Mất một khoảnh khắc để Albedo xem xét các vấn đề từ nhiều khía cạnh, một kỳ tích mà không một người bình thường nào có thể làm được, sau đó lông mày của cô hơi nhíu lại.

[Không được. Mình phải thận trọng với Demiurge. Tiếp cận với cô gái đó cũng quá nguy hiểm. Nếu mình không cẩn thận, cô ta có thể trở thành một đối thủ mà mình sẽ phải cảnh giác, thậm chí còn hơn cả Demiurge …]

Cô đã hoàn thành thêm một báo cáo trong khi suy nghĩ về tất cả các loại chiến lược và bắt lấy một báo cáo khác.

Một báo cáo với lượng thông tin rất ít. Có thể nó đã được thực hiện bởi một người không quen làm việc bằng giấy tờ, như Shalltear.

Albedo liếc nhìn tiêu đề trang bìa,: “Các vấn đề về nhóm hỗ trợ quản lý ngũ cốc từ Thánh Quốc.”
Albedo không thể nhớ là có bất cứ điều gì liên quan đến một vấn đề như vậy từ trước đến giờ.

Có chuyện gì xảy ra à? Albedo chớp mắt vài lần khi cô đọc, đôi mắt cô mở to thành những vòng tròn bóng láng. Cô đọc lại từ đầu và sau khi xác nhận nội dung của nó không chứa ẩn dụ hay sự giả dối, miệng cô khẽ mở ra như thể trong một cơn mê.

“Huh?”
Khuôn mặt trang nghiêm thường thấy của cô dường như bối rối hơn bất cứ điều gì khác, như thể cô ấy không thể hiểu những gì cô vừa đọc.

Albedo, một trong những bộ óc hàng đầu của Nazarick, đã có một biểu hiện hiếm khi được người khác nhìn thấy, một minh chứng cho mức độ nghiêm trọng của tình huống này. Mặc dù vậy, tâm trí sáng suốt của Albedo vẫn vận hành định hướng tiếp theo, suy ngẫm về nguyên nhân và khả năng của vấn đề được đưa ra.

[Rất có thể là cô gái đã phản bội chúng ta nhưng cô ấy có chấp nhận lời đề nghị tốt hơn từ một tổ chức khác không? Nhưng theo nhận định của mình, lời đề nghị đó thiếu căn cứ, không có gì để xác nhận. Một lần nữa mình lại không suy nghĩ thông minh, huh.]

Bất cứ ai trình bày báo cáo phải giải thích chi tiết cho cô. Đồng thời, cô phải thảo luận vấn đề với Demiurge, người đồng nghiệp của cô, có những chính kiến sâu sắc để giải quyết vấn đề.

Bản báo cáo cho chủ nhân sẽ phải đợi làm sau việc này.
Cô duyệt hai báo cáo khác, xác nhận rằng chúng không quan trọng, và nói với người hầu gái đứng đằng sau cô.

“Chúng ta phải tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Tôi sẽ đến Tầng bảy trước để thảo luận vấn đề với Demiurge. Nếu có ai đến tìm tôi, hãy nói với họ rằng tôi vắng mặt vào lúc này.”

Cô kích hoạt Chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown trên ngón tay đeo nhẫn bên trái ngay khi cô hoàn tất việc ra lệnh.

Với tư cách là Tổng Quản Thủ Vệ quản lý toàn bộ thủ vệ của các tầng, cô phải luôn ghi nhớ nơi ở của từng Thủ vệ bất cứ lúc nào.

Demiurge vừa hoàn thành công việc của mình tại Thánh Quốc. Để chuẩn bị các kế hoạch chống lại liên minh của Cộng Hòa Argland, Pháp Quốc Slane và Liên Minh Karnassus, anh ta nên trở về nơi ở của mình trên Tầng thứ bảy.

———–***————
Phần 2
Nếu Demiurge không có ở đó, cô sẽ phải tìm Entoma, để có thể sử dụng năng lực [Truyền Tin] hoặc nhờ chị gái của cô kiểm tra vị trí của anh.

Cùng với suy nghĩ đó, Albedo sử dụng kỹ năng dịch chuyển tức thời.
——–
Thủ đô Vương Quốc, Re-Estize.

Có một lâu đài tên là Ro Lente, trong lâu đài là nơi tọa lạc của Cung điện Valencia, bên trong cũng được sử dụng như một văn phòng làm việc.

Văn phòng này là nơi nhiều thế hệ của các vị vua thực hiện nhiệm vụ của họ, chủ sở hữu hiện tại của nó, vua Ramposa III, đã không hiện diện ở đây. Thay vào đó, căn phòng đang bị chiếm giữ bởi hoàng tử thứ hai, Zanac Valleon Igana Ryle Vaiself.

Khuôn mặt của Zanac, trở nên tối sầm khi anh nhìn chằm chằm vào sấp tài liệu được báo cáo, với một tiếng thở dài nặng nề thoát ra từ miệng. Chắc chắn không ai có thể giữ một biểu hiện vui vẻ sau khi đọc qua những báo cáo này, nội dung của nó mô tả chi tiết về tình trạng hiện tại của Vương quốc.

Trong Trận chiến tại đồng bằng Katze, sẽ chính xác hơn nếu gọi đó là một vụ thảm sát, phần lớn dân số Vương quốc đã mất mạng. Mặc dù vậy, những thiệt hại này không ảnh hưởng nhiều đến Vương Quốc, đơn giản chỉ là chết một số người. Dân số của Vương Quốc khoảng chín triệu dân,trong đó có 180.000 người chết, chỉ mất 2%. Trong đó có vô số người là con trai thứ hai hoặc thứ ba của nông dân, có thể nói họ không quan trọng trong gia đình. Các trường hợp còn lại, họ đã mất những người hầu, những người không có kinh nghiệm gì trong việc chiến đấu. Vì vậy, mặc dù điều này nghe có vẻ tàn nhẫn, nhưng không có gì có giá trị bị mất qua cái chết của họ.

Tuy nhiên, họ đã mất 4% dân số là nam giới, những con người trẻ và khỏe mạnh để làm việc. Tác động tiêu cực của sự mất mát này đã dần trở nên rõ ràng và tất cả đã được nêu rõ trong báo cáo.

Zanac kêu lên một tiếng rên rỉ khi anh đặt sấp tài liệu lên bàn, tầm nhìn của anh chuyển sang một người khác trong phòng.
“Em gái. Em sẽ làm gì để xử lý những vấn điều này nếu em phụ trách?”

Khi được hỏi đến, em gái của anh, Renner Theiere Chardelon Ryle Vaiself, người đang ngồi trên một chiếc ghế dài cách xa anh, mỉm cười khi cô ngẩng đầu lên. Renner đang xem qua một bộ tài liệu báo cáo khác với một nụ cười đáng sợ.

“Nếu hỏi em sẽ làm gì … onii-sama(anh trai), làm sao em có thể đưa ra câu trả lời khi anh còn chưa cung cấp đủ thông tin chi tiết trong câu hỏi của mình?”
“Nó nói về điều này”

Zanac không bận tâm với lời giải thích, anh cầm những báo cáo anh và đặt xuống , dàn chúng trải dài ra. Renner đứng dậy, đi về phía Zanac, lấy tài liệu từ anh.
“…Điều này?”

Sau khi lướt ngang tài liệu từ trên xuống dưới, Renner trả lời với một giọng điệu bình thường.
“Việc này … thật sự chúng ta không thể làm được gì, phải không?
“Chúa ơi”
Zanac ngẩng đầu lên trời.

Nếu là em gái anh, người thông minh hơn anh, nói điều này, thì thực sự không có gì họ có thể làm được nữa. Tuy nhiên, với tư cách là những người cai trị, họ không thể từ bỏ việc này một cách dễ dàng như vậy.

“Vấn đề này có thực sự mang lại rắc rối không? Mặc dù sức mạnh quốc gia của chúng ta đã suy yếu tạm thời, nhưng nếu chỉ có vậy, thì đó chỉ là tạm thời. Em không tin rằng nó có đủ nghiêm trọng để chúng ta cần làm điều gì đó?”

“Nếu sức mạnh quốc gia của chúng ta bị suy yếu, thì mọi người sẽ bắt đầu chết vì nạn đói đúng không?

Do các cuộc chiến tranh lặp đi lặp lại hằng năm với Đế Quốc, việc không thể lưu trữ đủ ngũ cốc đã kéo dài cho đến ngày nay.Và trong tình hình hiện nay, họ đã nhượng lại vùng sản xuất ngũ cốc quan trọng E-Rantel, dưới sự cai trị của vị vua mới, Vương quốc Sorcerous(Vương Quốc Pháp Thuật) .Và việc mất mạng trên chiến trường cũng đồng nghĩa là họ đã mất một phần lớn lực lượng lao động.

Có lẽ những tác động về hậu quả không bộc phát ngay vào lúc này, nhưng nhiều năm sau, rất có thể việc sản xuất ngũ cốc giảm sẽ khiến giá ngũ cốc tăng vọt cho đến khi người nghèo không còn đủ khả năng chi trả. Không, thật đáng tiếc khi phải nói rằng điều này chắc chắn sẽ xảy ra.

“Điều đó thật có ý nghĩa”

“ĐIỀU ĐÓ NGHE THẬT CÓ Ý NGHĨA. Nói đi, em gái, nếu nó TầM ThƯờNg như em nói, chúng ta sẽ đối phó như thế nào với khả năng xảy ra hạn hán hoặc một đợt lạnh, gây ra mất mùa?”

“Các Druid(Pháp sư/linh mục gần giống Pries) cấp cao dường như có khả năng kiểm soát thời tiết, vì vậy em tin rằng ít nhất chúng ta sẽ có cách để đối phó với các vấn đề liên quan đến ánh sáng mặt trời. Vì chúng ta phải thuê các Mạo hiểm giả, nên sẽ tốn một khoảng chi phí. Tuy nhiên, liệu mạo hiểm giả Druid cấp cao như vậy có tồn tại hay không là điều chúng ta nên tìm hiểu càng sớm càng tốt. Nếu là trường hợp trong quá khứ, chúng ta có thể dựa vào các mạo hiểm giả từ Đế Quốc trong trường hợp khẩn cấp, nhưng bây giờ Đế Quốc đã trở thành một quốc gia chư hầu của Vương quốc Sorcerous, nên việc đó đã trở nên khó khăn.”

“À, anh hiểu rồi, vậy đây là cách để thực hiện khi hạn hán. Còn những mùa khô lạnh thì sao?”
“Những Druids cũng sẽ làm những gì tốt nhất mà họ có thể làm.”

Zanac cẩn thận quan sát khuôn mặt Renner, một người quá quen thuộc với anh.
[Cô ấy không biết về điều đó à?] Zanac suy nghĩ.

Như Renner đã nói, các Druid cấp cao có thể dùng phép thuật để tạo ra mưa tạm thời, do đó hạn hán có thể được xử lý. Tuy nhiên, anh nhớ là đã từng nghe từ Hầu tước Raeven, người bạn tâm tình của anh, rằng ma thuật của Druid bất lực trước những cơn gió khô lạnh.

Đối với một đợt lạnh, thời tiết phải được duy trì trong suốt cả mùa. Để làm được điều đó, một Druid cấp cao phải được sắp xếp cho mỗi làng. Nói đơn giản là không thực tế, làm sao để có một vài trăm Druid cấp cao, việc này không thể thực hiện được ngay từ đầu.

Trình độ kiến ​​thức về ma thuật không phải là một phần của giáo dục thông thường, vì vậy nó không được dạy ngay cả trong các gia đình quý tộc. Thực tế này không ngoại lệ ngay cả gia đình hoàng gia. Lý do duy nhất Hoàng tử Zanac biết về Druid là vì anh đã chủ động tìm kiếm những thông tin đó.

Về việc các ma thuật sư đã không nắm giữ bất kỳ địa vị nào trong Vương Quốc có lẽ là một sai lầm. Nếu thực hiện giống như Đế Quốc nơi có một Magic Caster vĩ đại Tri-Arts(biệt danh của Fluder, Fluder có một class gọi là Forbidden Arts User, những ma thuật sư thuộc class sage/hiền triết có thể sử dụng cấm thuật ), thì đó đã là một câu chuyện hoàn toàn khác. Tuy nhiên, Vương Quốc không biết gì về ma thuật và khao khát có những người kỵ binh dũng cảm, mạnh mẽ đã bắt đầu ăn sâu vào văn hóa của họ. Một ma thuật sư có khả năng thay đổi tình trạng hiên giờ sẽ không bao giờ xuất hiện.

Kết quả cuối cùng là những người quý tộc nghĩ rằng sử dụng ma thuật là hèn nhát trên chiến trường đã truyền lại thành quan niệm cho các thế hệ tiếp theo. Sự thiếu hiểu biết về ma thuật biến thành sự khinh bỉ, và một vòng luẩn quẩn đã ra đời.

Đối với Zanac, ma thuật là một nghệ thuật có sức mạnh đáng kinh ngạc. Nếu mọi người tiếp tục tránh xa điều đó do những truyền thống cũ kỹ, thì một ngày nào đó Vương Quốc sẽ đầu hàng vô điều kiện trong cuộc đấu tranh giành quyền lực với các nước láng giềng. Do đó, Zanac đã cân nhắc việc thuê một giáo viên, người am hiểu về phép thuật cho những đứa con tương lai của mình. Một số quý tộc nên làm theo một khi họ phát hiện ra hoàng gia đang được giáo dục trong lĩnh vực đó.

Không, ngay cả khi không cần thiết phải làm bất cứ điều gì, sự xuất hiện của Vua Pháp Thuật, người sử dụng ma thuật mạnh mẽ đã gây ra một sự thay đổi lớn trong tâm trí của các công dân Vương Quốc, và giới quý tộc, nói cách khác. Có lẽ thời đại mà mọi người đều muốn tìm hiểu về phép thuật cuối cùng đã đến.

Mặc dù thật đáng thất vọng khi phải thay đổi nhận thức do tác động của người bên ngoài, nhưng cuối cùng nó có lợi cho Vương quốc nên họ sẽ chấp nhận.

Xem xét tình trạng hiện tại của Vương Quốc, việc Renner không biết là điều đương nhiên. Ngay cả một thiên tài cũng sẽ đưa ra câu trả lời sai trên sân cỏ xa lạ. Tin tưởng mù quáng vào em gái mình có thể sẽ rất nguy hiểm.

Tuy nhiên, Renner rất thân với nhóm mạo hiểm giả cấp Adamantite Blue Roses, vì vậy việc có được thông tin chi tiết về một câu thần chú có lẽ không quá khó với cô. Có thật là em gái anh, người được biết đến là rất thông minh, biết về vấn đề này nhưng đã không nghĩ đến việc kiểm tra với các thông tin của mình?

Nhưng Renner không có lý do để nói dối về một chi tiết nhỏ như vậy. Có lẽ đó là một khả năng hạn chế rất hiếm về sự hiểu biết của cô ta; nói cách khác, cô ấy là một người thiếu hiểu biết.

Rõ ràng là Renner không có hứng thú với ngai vàng, mục tiêu của cô dường như rất nhỏ so với Zanac. Và càng không khả thi nếu mục tiêu của cô là ngai vàng. Ngay cả khi cô âm mưu chống lại anh, nó sẽ không có lợi cho cô ấy.

“Em gái, một đợt khô hạn lạnh rất khó đối phó ngay cả với sức mạnh của một Druid.”

“Vậy sao? Nếu đúng là như vậy thì điều đó thật đáng tiếc. Ah! Nhưng vấn đề chính là về hạt ngũ cốc? Chúng ta có rất nhiều nguồn cung cấp loại hạt này vì vậy nó không còn là một vấn đề. Đó là tin tuyệt vời, phải không Onii-sama.”

Zanac làm vẻ mặt trái ngược hoàn toàn với nụ cười của Renner.
“Nhiều nguồn cung cấp ngũ cốc, ý em là? Anh thật sự không muốn nghĩ về điều đó, em có chắc là mọi người sẽ không biến thành Undead khi ăn chúng không?”

Nếu ai đó đặt câu hỏi rằng: “Vương Quốc có nguồn cung cấp ngũ cốc dự trữ không?” Câu trả lời là có: một người cung cấp khổng lồ đang chờ đợi các thương nhân giao dịch từ kho. Nhưng họ không nên lên kế hoạch để thực hiện với những kho ngũ cốc nói trên, vì về cơ bản đó không phải là sản phẩm của Vương Quốc.

Vương quốc Sorcerous, được cai trị bởi một kẻ khủng khϊế͙p͙ là Vua Pháp Thuật, hắn đã thuê những nhà kho từ các thương nhân của Vương Quốc và đặt ngũ cốc ở đó. Chuyện như vậy chưa bao giờ xảy ra trong toàn bộ lịch sử Vương quốc.

Rõ ràng các thương nhân được phép bán lại số ngũ cốc, nhưng giá của nó cao hơn một chút so với giá thị trường do thuế quan. Và giá được đặt ra bởi Vương Quốc Sorcerous không thể thương lượng được. Vậy là không có bất kỳ ai mua bất cứ thứ gì và chúng đã ngồi ở đó một thời gian, dó là chờ trong nhà kho.

Hiện tại, dòng chảy kinh tế của Vương Quốc không chảy vào Vương quốc Sorcerous, nói thẳng ra thì điều này không gây bất lợi cho Vương Quốc. Tình hình hiện tại đã làm cho mọi người cảm thấy như mọi thứ đều ổn. Nhưng Zanac, đồng tình với Renner, nghĩ rằng đó là một phần của chiến lược của Sorcerous Kingdom.

“Thánh Quốc đang tiêu thụ cùng một loại với loại ngũ cốc đó, vậy bản thân loại hạt này là vô hại, phải không?

“Không, có lẽ họ muốn chúng ta nghĩ theo hướng đó, nên chỉ có những hạt nằm ở thủ đô mới bị nhiễm độc?”
Renner cười cay đắng.
“Anh có thực sự nghĩ vậy không?”

“Umh, anh đoán là không. Vậy chúng ta sẽ kiểm tra chất lượng.”

Liên quan đến việc sử dụng các nhà kho ở thủ đô, tuyên bố chính thức từ Vương quốc Sorcerous là để lưu trữ ngũ cốc, được sử dụng làm viện trợ lương thực cho Thánh Quốc. Rõ ràng kế là dùng để vận chuyển ngũ cốc đến Thánh Quốc từ các nhà kho này.

———–***———-
Phần 3

Về vấn đề vận chuyển . Với việc thiếu đi sự bảo vệ cho các đoàn lữ hành, chẳng may họ bị tấn công bởi những tên cướp hoặc quái vật, thì chịu trách nhiệm cho việc đó sẽ thuộc về Vương Quốc Sorcerous. Việc thuê các toán lính đánh thuê sẽ là giải pháp rõ ràng để giải quyết vấn đề đó, nhưng Vương quốc Sorcerous đề xuất chỉ cần treo một lá cờ trên nóc cỗ xe sẽ chứng minh được rằng những cỗ xe đó thuộc về họ, rõ ràng đây là một hình thức tự vệ.

Để tránh những xung đột không cần thiết, Vương Quốc Re-Estize(Viết tắt là Vương Quốc để phân biệt với Vương Quốc Sorcerous) đã đồng ý với các đề xuất của Vương Quốc Sorcerous với điều kiện là những Undead của họ không được xâm phạm vào biên giới Vương Quốc và những cỗ xe đó phải nộp thuế khi quá cảnh. Bây giờ nhìn vào tình hình hiện tại, Vương Quốc cảm thấy hối hận về quyết định sai lầm đó.

Nhận thấy rằng việc họ cho phép các đoàn lữ hành treo cờ từ Vương quốc Sorcerous diễu hành qua thủ đô hoàng gia trong buổi lễ, đến tận bến cảng nơi giao dịch với Thánh Quốc. Đối với quan hệ đối ngoại, điều này đã cho thấy Vương quốc yếu thế như thế nào so với Vương quốc Sorcerous. Bỏ qua những việc đó,Vương quốc Sorcerous vẫn nhiệt tình viện trợ, và những chuyến hàng đó vẫn diễn ra liên tiếp và tiếp tục cho đến ngày nay.

Nếu như nhân phẩm của một quốc gia bị chà đạp từng chút từng chút một như thế này, không sớm thì muộn Vương Quốc sẽ buộc phải đưa ra lựa chọn, giữa việc tiến hành một cuộc nổi dậy chống lại Vương quốc Sorcerous hoặc quỳ xuống phục vụ họ mãi mãi. Điều đó chỉ ra cho Vương Quốc giả thuyết rằng, Đế quốc đã phải trải qua một cuộc tấn công như vậy và buộc phải chọn phương án sau. Các quan chức của Vương Quốc đều biết rằng đây là một âm mưu vô cùng xảo quyệt, nhưng nó lại quá hoàn hảo đến mức họ không thể tìm ra bất cứ lý do gì để có thể phủ nhận nó.

Tồi tệ hơn, thực tế Vương quốc Sorcerous đã làm điều này dưới danh nghĩa viện trợ nhân đạo, và Vương Quốc thì không có lý do gì để từ chối việc đó.

Cuộc tấn công của ác quỷ đã làm đảo lộn cuộc sống tại thủ đô của Vương Quốc, Quỷ đế Jaldabaoth, tên ác quỷ đã tấn công vương đô, đã lãnh đạo một đội quân các Á nhân tấn công Thánh quốc, và đã bị vua của Vương quốc Sorcerous đánh bại. Khu vực phía Bắc của Thánh quốc đã bị phá hủy và thiệt hại đến mức hầu như không thể nhận ra vẻ đẹp vốn tồn tại của nó. So với thiệt hại mà Thánh quốc phải gánh chịu, thì thiệt hại tại Vương Quốc vẫn chưa thấm vào đâu cả. Ít nhất đó là điều mà theo những gì Zanac nghe được.

Mặc dù phía Bắc của Thánh Quốc bị phá hủy rất nặng nề nhưng phía Nam lại hầu như không bị thiệt hại gì do đội quân của Jaldabaoth vẫn chưa tấn công đến đó.

Sau khi Thánh Hậu băng hà, nhà vua mới lên ngôi, kéo theo đó là cái chết của những quý tộc phía Bắc trong cuộc chiến đã gây ra tình trạng bất ổn trong trong chính vùng đất của họ. Lợi dụng tình hình đó, các quý tộc phương Nam tiếp tục gây hấn trong nội bộ và rất nhiều rắc rối tương tự khác, điều đó khiến Thánh quốc lúc này đang trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.

Các cuộc xung đột giữa hai miền Nam Bắc của Thánh Quốc liên tiếp diễn ra nhằm tranh giành quyền lực và lợi ích riêng của mỗi bên.

Điều đó làm cho việc viện trợ miền Bắc trở nên gián đoạn thậm chí lương thực không thể đến được nơi cần viện trợ

Sự cứu rỗi của họ đến từ việc viện trợ các loại hạt ngũ cốc của Vương Quốc Sorcerous, ngũ cốc được vận chuyển từ các kho dự trữ của Vương Quốc đến Thánh Quốc thông qua các tuyến đường bộ và đường biển.

[Một kế hoạch hoàn toàn xuất sắc], Zanac thầm nghĩ.

Trong hoàn cảnh khốc liệt đến như vậy, người dân của Thánh quốc không có thời gian bàn tán xem là lượng lương thực đó đến từ đâu, ngay cả khi nó đến từ một quốc gia toàn Undead.

Thay vào đó, nếu việc viện trợ lương thực đến từ Vương Quốc , thì thiện chí mà vua Pháp Thuật nhận được chắc chắn sẽ là của chúng ta. Nhưng tại đây, không có cách nào mà chúng ta có thể làm được nhất là trong hoàn cảnh này.

Điều gì sẽ xảy ra nếu như cuộc chiến đó không đến?

Không thể nào, vì ở mức tối thiểu nhất, nếu Jaldabaoth không cướp đi hầu hết các loại tài nguyên trong lúc hỗn loạn ở vương đô, thì ít nhất họ sẽ ở một vị trí thuận lợi hơn so với hiện tại. Nếu họ là những người cung cấp viện trợ lương thực cho Thánh quốc, sẽ không thể nào mà danh tiếng của Undead có thể tốt như bây giờ.

Nhưng đó không phải là tất cả những gì đã xảy ra. Sau khi nhận được tin về lễ đăng quang của vị vua mới, các nhà ngoại giao từ Vương Quốc gửi đến đã thể hiện một vẻ ngoài lạnh lung theo đúng những gì các báo cáo sau đó. Đây không được coi là một cuộc chiến tranh lạnh do chính sách của Thánh quốc luôn đối nghịch với các nước láng giềng. Mối quan hệ giữa hai nước chưa bao giờ tồi tệ như thế này dưới triều đại của Thánh hậu quá cố, Calca Bessarez.

Có lẽ mối quan hệ giữa hai quốc gia đã bắt đầu vụn vỡ trước sự thiếu hụt nghiêm trọng về ngũ cốc, trở lại việc khi Vương Quốc từ chối chi viện về quân sự cho Thánh Quốc trong cuộc chiến chống lại Jadabaoth. Chính điều đó đã giáng một đòn chí tử vào mối quan hệ giữa hai quốc gia.

Tất nhiên, việc gửi viện trợ vào thời điểm đó là hoàn toàn khả thi.

Sau tất cả, đó là một khoảng thời gian tương đối hỗn loạn đối với Vương quốc, chưa kể đến những tổn thất nặng nề về nhân lực do pháp thuật mạnh mẽ của Vua Pháp Thuật, Ainz Ooal Gown gây ra trong cuộc chiến đó.

Ngoài ra, Vương Quốc cũng mất đi một số những chiến binh thiện chiến nhất của họ, trong đó có tướng quân Gazef Stronoff, người được cho là mạnh nhất Vương Quốc lúc bấy giờ. Họ có thể viện trợ gì cho một cuộc chiến chống lại một con quỷ mạnh đến như vậy?

Bất cứ điều gì mà họ nói bây giờ sẽ chỉ giống như một cái cớ không hơn không kém từ một Vương Quốc vô tâm, nhưng bất kỳ quốc gia nào khác nếu ở vào vị trí của Vương Quốc mà nhận được lời cầu xin giúp đỡ như vậy cũng sẽ đáp lại theo cách tương tự. Chỉ có Vương Quốc Sorcerous gửi cả viện trợ quân sự và viện trợ lương thực, nên Vương Quốc đã bị lấy việc đó để mà so sánh.

Trên thực tế, theo các nhà ngoại giao, phía Bắc của Thánh quốc đang dần trở nên thân thiết hơn với Vương quốc Sorcerous.
Vấn đề là sau khi gặp sự cố mà không có giải pháp đã gây ra sự chậm trễ trong việc phản hồi …

Đúng vậy, vào lúc này, cuối cùng anh cũng có thể nhìn thấy bức tranh toàn cảnh và một vấn đề to lớn. Mặc dù điều này dường như là sự hội tụ của rất nhiều sự trùng hợp, tình hình có thể cung cấp một ấn tượng sai lầm rằng tất cả mọi thứ đã được kết nối lại với nhau.

Không, nó chỉ có thể là…..
“Onii – samaaaaa”
“ Oh ! .. này em gái, anh vẫn có thể nghe được tiếng của em, không cần hét lên như vậy. Anh vẫn chưa già mà!”

‘’ …Vì anh đã bỏ qua em gái của mình, người đã đứng trước mặt anh từ nãy giờ để trôi theo dòng suy nghĩ của mình, nên em sẽ tạo ra một số kí ức khó chịu cho anh như một cách để trả thù. Anh đang nghĩ như vậy có phải không?

“ Không có gì cả….chỉ…là một chút hoang mang quá mức không cần thiết thôi”

Renner quay người về phía anh mình, ánh mắt cô tỏ ra thương hại, “ em không chắc lắm, nhưng chỉ có một lý do. Lúc nào anh cũng nói về những điều tiêu cực, vì vậy, theo suy nghĩ thường tình, mỗi một dòng chảy tư tưởng trong anh chắc chắn sẽ xoay quanh những tình huống xấu nhất có thể xảy ra.”

“ Có lẽ vậy”

“uhm…những diễn biến có thể xảy ra. Về phía Thánh quốc, việc chia cách giữa 2 miền, càng đẩy họ đến gần với cuộc nội chiến hơn bao giờ hết? Nếu điều đó xảy ra, thì bên nào sẽ giành chiến thắng? Mặc dù miền Bắc đã thiệt hại nặng nề sau cuộc chiến, họ dường như không có cơ hội chiến đấu nào cả…”

“ Em nói đúng. Việc một người nổi tiếng khác ở phía Bắc chết đi cũng là một nhân tố có sức ảnh hưởng đáng kể. Sau cùng thì, nữ Paladin đó cũng chết rồi…”

“ Em không biết nhiều về điều đó. Cô ta thực sự nổi tiếng?”

“ Mhm. Từ những gì mà anh nghe được về cô ấy, có thể được so sánh với Tướng quân của chúng ta. Cô ấy đã đến thăm Vương Quốc của chúng ta một lần, đó thật là một sự xấu hổ khi chúng ta đã không thể gặp nhau.”

Bỏ qua một chuỗi các cuộc họp quan trọng để lên lịch họp với sứ giả ngay lập tức là điều không thể đối với cả hai bên.

Gia đình hoàng gia sẽ bị coi thường nếu cuộc họp không đúng giờ. Vào thời điểm các nhà ngoại giao đưa ra quyết định đó, họ đã rời khỏi thủ đô.

Nếu Vương Quốc biết những gì xảy ra như bây giờ, họ nên có một cuộc họp với cô ấy cho dù bất kể điều gì. Có lẽ điều đó sẽ giúp họ có được một lựa chọn thứ 2 tốt đẹp hơn cho tương lai.

“Nghĩ lại thời điểm đó, phán đoán của em về mặt ngoại giao đã chính xác. Khí đó là em đã nói với anh rằng đừng làm hết mọi việc, anh đã nghĩ rằng sẽ không có thỏa thuận nào lớn để gặp họ. Nếu đức vua gặp họ ngay lập tức, chắc chắn là không phù hợp, nhưng nếu một hoàng tử làm như vậy, mọi việc sẽ ổn thôi.”

“ Nhưng onii-sama là người đưa ra quyết định cuối cùng?…”

Renner bĩu môi. Đó là một biểu hiện đủ dễ thương để dễ dàng chiếm được cảm tình của hầu hết đàn ông, vô số người đã trở thành nạn nhân của nó.

“Onii-sama đang là người kế vị ngai vàng hiện tại, nhưng không phải ai cũng tán thành việc đó khi anh đóng cửa tự nhốt mình trong phòng cả ngày như vậy. Bất cứ điều gì dù nhỏ nhất cũng có thể trở thành tin đồn, không thể để điều đó xảy ra. Nó sẽ gây rất nhiều rắc rối cho em nếu như anh không thể bảo vệ được ngôi vị của mình. Oh và bây giờ mà có một cuộc nổi loạn xảy ra cũng là một vấn đề không nhỏ. Nếu nó đến, anh sẽ phai thực hiện lời hứa của mình.”

“Mhm, đúng vậy…”
Renner không bỏ qua ý định của mình nhưng dường như nó thực sự thuyết phục

“Mhm, thông thường đây là cách mà mọi việc diễn ra… Vương quốc Sorcerous đang cung cấp viện trợ cho miền Bắc Thánh Quốc, nếu mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch của họ, thì họ sẽ dễ dàng thao túng thêm một quốc gia nữa trong tay. Theo em, anh có muốn thử liên lạc với miền Nam Thánh quốc?”

Nếu Bắc Thánh Quốc đang duy trì một mối quan hệ thân thiện với Vương quốc Sorcerous, thì Nam Thánh Quốc phải xem Vương quốc Sorcerous như kẻ thù của mình. Nếu Vương Quốc hình thành liên minh với Nam Thánh Quốc, thì ít nhất họ sẽ phải đối đầu với Vương quốc Sorcerous.

“Có một lý do khác khiến hai miền luôn đối nghịch nhau, những lãnh đọa tiền nhiệm đi trước, những giáo điều vô lý, những điều đó đều có thể có lợi đối với Vương Quốc”
“ Aaaaa, chính nó…”

Có một người bí ẩn.

Một biệt danh được dành cho một người phất lên nhanh chóng sau cuộc chiến mà Quỷ đế Jadabaoth gây ra. Mặc dù tên thật của cô đã được mọi người biết đến từ trước, nhưng biệt danh mà mọi người dành cho cô đang lan rộng hơn bao giờ hết so với tên thật của cô.

Lời dạy của cô, được rất nhiều người học theo với một thái độ trân trọng “ Nhận ra sự yếu đuối của bản thân mà không có ý định cải thiện nó chính là một tội lỗi, mọi người phải cố gắng hơn nữa hướng tới mục tiêu cao hơn nữa để trở nên mạnh mẽ hơn”. Đó được coi là một khái niệm dễ hiểu đối với hầu hết mọi đối tượng lắng nghe.

Mặc dù có sự hỗ trợ không biết mệt mỏi dành cho những giáo lý của cô tại miền Bắc, nhưng tầm ảnh hưởng của nó lại không đến được miền Nam, nơi nó không những kì thị mà còn bị tẩy chay hết sức nặng nề.

Tuy nhiên, đó là kết quả có thể dự đoán được từ trước. Đối với giai cấp lãnh đạo cấp cao, những lời nói của cô sẽ không mang lại gì hơn ngoài những bất ổn và rắc rối mới đến cho chính họ, tư duy của cô không được chào đón ở những tầng lớp cao hơn.

Có lẽ đó cũng chính là lý do mà tại sao các quý tộc miền Nam, những người vẫn đang nắm giữ quyền lực của mình, và các quý tộc miền Bắc đang ngày càng suy yếu và dần mất đi tiếng nói của chính mình trên chính trường.

Những gì được nói ra bởi một người vô danh sẽ không thể so sánh lại với những giáo điều của một tôn giáo có từ lâu đời. Do đó, Tứ Thánh vẫn là tôn giáo được tôn thờ như thường lệ và các xung đột với các tổ chức tôn giáo khác dường như không xảy ra. Cùng lúc đó, vị vua mới đăng quang đã trao nhiều quyền hạn hơn cho tổ chức tôn giáo nào đó và tiếp tục sự phân chia hai miền Nam và Bắc Thánh quốc.

“….theo lẽ thường thì đó phải là một kẻ giấu mặt?”
Nhưng rõ ràng người giấu mặt đó luôn xuất hiện trước đám đông mà vẫn đeo mặt nạ.
———–***———-
Phần 4

Phái đoàn ngoại giao từ Vương Quốc cũng như Zanac đều có rất ít thông tin về người phụ nữ bí ẩn này. Tuy nhiên cho dù họ cố gắng thế nào thì những điều họ biết về cô gần như là một con số không. Có rất nhiều người đã đi theo tín ngưỡng của cô gái bí ẩn đó, tất cả những người được hỏi đều trả lời một cách rất kỳ lạ và trái ngược nhau , mọi thứ đều rất mơ hồ. Cứ như là họ sẽ phạm phải những điều cấm kỵ nếu như trả lời trung thực.

Thật đáng nghi ngờ.

Người phụ nữ bí ẩn ấy luôn luôn xuất hiện với tấm vải che kín một nửa khuôn mặt nên rất khó để xác định danh tính thật sự. Điều này khiến họ cảm thấy cô ấy đang cố tình làm vậy để không ai nhận diện được. Có thể cô ta đã làm những điều xấu xa trong quá khứ ?

“Rõ ràng cha mẹ của cô ta là những người lính nổi tiếng, nếu cô ta diễn thuyết với khuôn mặt trần thì hoàn toàn có thể tạo nên những hiệu ứng tối hơn. Có thể cô ta che giấu vẻ ngoài của mình vì những gì cô ta diễn thuyết đều là những lời dối trá?”

“Ai lại muốn đi tuyên truyền những điều dối trá khó chịu? Nếu điều đó là sự thật thì cô ta thật sự nghĩ việc che giấu khuôn mặt sẽ làm mọi thứ dễ tin hơn sao?”

“Cũng đúng…hoặc có thể cô ta không phải là con người. Có thể cô ta là Undead hay loài gì đó tương tự ?”
“Ý em là, cô ấy là thuộc hạ của Vua Pháp Thuật?”

“Em chỉ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ đều có lý nếu ta nghĩ theo hướng đó, phải không?”

“Nó có thể giải thích rất nhiều điều, nhưng tại sao một người như vậy lại tạo nên những nghi ngờ cho người khác bằng cách che đi khuôn mặt?”

“Điều đó đúng, Nhưng phải có một lý do nào đó để một người chủ động che giấu khuôn mặt?”

“ Rất có thể là cô ta có một vết thương làm biết dạng khuôn mặt trong cuộc xâm lăng của Jaldabaoth. Tuy nhiên những vết thương hoàn toàn có thể được chữa lành bằng ma thuật. Trừ khi vết thương đó bị gây ra bởi một kẻ quyền năng như Jaldabaoth. Nó khiến cho nhưng ma thuật hồi phục bình thường trở nên vô dụng ”

“ Rất hợp lý ”

“ Phía Nam của chúng ta là Thánh Quốc, nơi mà một nửa lãnh thổ tỏ ra thân thiện với Vương quốc Sorcerer. Phía đông của chúng ta là Đế Quốc, nơi đã trở thành chư hầu của Vương quốc Sorcerer. Rất khó để đối phó .”

“ Đúng vậy ”
Zanac nhìn chằm chằm vào cô em gái vừa trả lời một cách thờ ơ
“… Em nói như dễ lắm vậy”

“ Eh!? Em có thể nói gì khác đây ? Nếu ta xét tình hình các nước láng giềng của chúng ta thì không thể phủ nhận Vương Quốc đang gặp phải tình huống cực kỳ nghiêm trọng. Hơn nữa, ngoài những việc Oni-sama đã đề cập, ở Vương Quốc vẫn còn hiện hữu nhiều tổ chức ngầm nguy hiểm.”

“ Em đang nói về Eight Fingers. Đúng không? Gần đây có rất nhiều sự hỗn loạn gây ra bởi thuốc phiện. Nếu không phải vì tên khốn Jaldabaoth đột nhiên xuất hiện thì chúng ta đã có thể triệt tiêu một hay hai mắt xích quan trọng của bọn chúng rồi ”

Zanac thở dài.

Với việc mất Gazef Stronoff, chiến binh mạnh nhất Vương quốc, Vương Quốc đã thay đổi chính sách để tránh việc phải đối đầu trực tiếp với Eight Fingers. Đơn giản là giờ đây họ đã thiếu đi những cá nhân mạnh mẽ, để giải quyết vấn đề này.

Không kể đến một người
Brain Unglaus, người đang làm việc cho Renner, anh ta là một người có tiềm năng rất lớn.

Nhưng, người đàn ông đó chỉ trung thành với Renner, Nên Zanac gần như chẳng có cơ hội có được Brain dưới trướng mình. Thậm chí Zanac đã nhiều lần cố gắng để lấy lòng anh ta, nhưng dường như nó không có ảnh hưởng gì đến Brain.

[…… Mình không thể tự đảm nhận vai trò tướng quân, vì vậy, có lẽ tốt hơn là để việc đó cho người thích hợp. Chúng ta có nên huấn luyện anh ta trở thành một người mà xứng đáng với vị trí đó? Mình ít nhất muốn đưa cho anh ta thanh kiếm của Gazef, một phần của kho báu của Vương quốc, nhưng cha sẽ không bao giờ cho phép điều đó.]

Đối với cha của anh, nhà vua, sự tồn tại của Gazef Stronoff không gì có thể thay đổi được.
Họ nói rằng, khi đạt tới đỉnh cao thì đồng hành với nó chính là sự cô đơn.

Biết rằng trước sau gì cũng đến lượt mình chịu gánh nặng này, Zanac, tự hoỉ bản thân mình có đang dần nắm bắt được ý nghĩa thực sự của câu tục ngữ đó không.

Sự tồn tại của Gazef Stronoff, giống như một ngọn lửa ấm áp xua đi nỗi cô đơn của cha. Mặc dù có sự khác biệt đáng kể về tuổi tác giữa hai người, người ta có thể nói rằng họ thân thiết hơn bạn bè ở một số khía cạnh.

Zanac cảm thấy ghen ty về việc cha mình có một người như thế trong cuộc đời ông.

Là hoàng tử thứ hai, Zanac chưa bao giờ trải qua thứ tình bạn đó trước đây. Anh trai của anh là người kế vị hợp pháp, vì vậy không ai lại muốn hình thành mối liên hệ sâu sắc với một người chỉ đơn giản là một vật dự phòng. Có lẽ họ đã đánh giá rằng không đáng mạo hiểm để những tay sai của Marquis Boullope chú ý, bằng cách kết bạn với một vị hoàng tử trong tương lai.

Người duy nhất giữ liên lạc với anh là Hầu tước Raeven, có lẽ vì lo lắng cho tương lai của Vương Quốc. Thậm chí sau đó mối quan hệ của họ gần gũi hơn. Nó giống như những người ủng hộ lẫn nhau hơn là bạn bè; kết quả là, Zanac đã phải kìm nén khá nhiều sự phiền muộn.

Lẽ nào mình sẽ cô đơn đến hết đời?
Zanac lắc đầu, gạt cảm xúc tiêu cực sang một bên. Renner nhìn anh như thể cô đang nhìn vào một sinh vật kỳ lạ.
[Zanac chỉ phớt lờ cô]

Nói về Brain, khoảnh khắc Zanac lên ngôi vua, hành động đầu tiên của anh rất có thể là lấy lại bốn báu vật của Vương quốc từ cha.

Mặc dù anh không chắc cha có giao chúng dễ dàng như vậy hay không, nhưng điều bắt buộc là anh phải giao phó kho báu cho Brain, nếu không, đó sẽ là một sự xúc phạm đối với những sự hi sinh của anh ấy.

Brain không phải là đội trưởng đội quân của vương quốc, anh ta chỉ là cấp dưới của Renner, một thường dân không hề có tiếng nói. Nếu kho báu của Vương quốc được trao cho anh ta, chắc chắn giới quý tộc sẽ có những ý kiến trái chiều hoặc tệ hơn là những hành động nhằm phản đối điều đó.

Ngay cả như vậy.
“ Làm thế nào chúng ta có thể tuyên bố chúng ta có ý muốn trở thành nước chư hầu của Vương quốc Sorcerer? ”

Mục tiêu của Renner là sống hết đời trong một trang viên nhỏ với Climb, điều vẫn có thể đạt được ngay cả khi họ trở thành một quốc gia chư hầu. Không, có thể nói nếu giá trị của hoàng tộc sụp đổ, nó sẽ có tác động ngược lại đến sự an toàn của họ. Có lẽ lời đề nghị của Renner sẽ tạo ra kết quả tốt nhất cho em ấy.

“Hmph!”Zanac chế giễu lời đề nghị của Renner, “ tình trạng nội bộ của đất nước chúng ta và của Đế Quốc là hoàn toàn khác nhau. Người dân sẽ vô cùng hoảng loạn ngay khi chúng ta thông báo điều này.d

Dưới sự lãnh đạo của Hoàng đế đẫm máu, Đế Quốc vững chắc như một tảng đá. Các quý tộc bất đồng đã bị thanh trừng từ lâu, đó là lý do tại sao khi họ chọn trở thành một quốc gia chư hầu, không có bất kỳ sự phản đối nào. Bỏ qua việc Đế Quốc đã từng phải chịu cơn thịnh nộ của Vương quốc Sorcerer. Ngay cả khi họ không hài lòng với những điều khoản, thì họ cũng sẽ tỏ ra như không hề có chuyện gì vì những hậu quả có thể xảy ra. Đế Quốc hiểu rõ Vương quốc Sorcerer đáng sợ như thế nào. Tuy nhiên, Vương Quốc đang ở trong một tình huống khác.

Đến bây giờ, Vương Quốc đã bị chia rẽ thành nhiều phe phái, Hoàng gia, quý tộc, phe độc lập và một phe mới được thành lập sau trận chiến đó. Sự phân bổ quyền lực giữa bốn phe là khoảng 3: 3: 2: 2.

Rắc rối nhất trong số đó là phe mới được thành lập. Nó bao gồm chủ yếu là những người kế thừa dự phòng từ những gia đình quý tộc đã mất đi người đứng đầu lẫn người kế vị, những người đàn ông này đã có được thứ quyền lực không dành cho họ. Một số kẻ thậm chí còn không có chút phẩm giá nào của tầng lớp quý tộc, và hoàn toàn phớt lờ các luật lệ. Các báo cáo từ thám tử cho thấy nhiều kẻ đang đắm chìm trong cơn say quyền lực.

Chúng là những căn bệnh của quốc gia này.

Tuy nhiên, vì họ có quyền tự trị trong vùng đất của mình, nên không thể làm gì được, trừ khi họ vi phạm luật pháp của Vương Quốc. Ngay cả khi họ hành động, không có gì đảm bảo về phản ứng của các phe phái khác sẽ thế nào khi mệnh lệnh hoàng gia được thực thi. Đây không còn là thời kỳ tiền chiến tranh khi phe hoàng gia chiếm thế thượng phong trong quyền lực chính trị.

Tuy nhiên, đề xuất chư hầu của Renner có thể là chính xác. Nó có thể được xem xét nếu tình hình thay đổi mạnh.
“Không, điều đó sẽ không xảy ra. Sẽ không có bất kỳ rối loạn dân sự nào, onii-sama.”

Renner đột nhiên lên tiếng
[Đừng có lừa ta], Zanac thầm nghĩ.

Mặc dù anh nghĩ rằng cô ấy không nghiêm túc, nhưng đó không phải là vấn đề nếu Zanac đủ ngu ngốc để không nhận ra nó. Zanac đã học cách nhìn thấu bộ mặt của cô em gái mình.

Chính vì lý do này mà những người phụ nữ như cô không đáng được tin tưởng.

Zanac bỗng cảm thấy một cảm giác cô đơn tận sâu trong tim mình. Mặc dù anh không thể gọi Hầu tước Raeven là bạn, ông ta vẫn là người chia sẻ mối quan tâm của Zanac với Vương quốc. Zanac lo ngại một thực tế là họ có thể sẽ không còn làm việc bên cạnh nhau nữa, vì những người thay thế Raeven tuy rất tài năng nhưng cũng vô cùng khó kiểm soát.

Zanac quay sang đối mặt với Renner một cách tự tin, như thể làm như vậy sẽ giúp anh ta thoát khỏi nỗi buồn.
“Tuy nhiên, ta thấy khó tin là Đế Quốc sẽ thực sự nhập khẩu hàng hóa từ Vương quốc Pháp Thuật.”

“… um, thật là một cách đổi chủ đề vụng về, em cũng không bận tâm về điều đó…hm, những điều đó không tệ so với một quốc gia chư hầu như Đế quốc, phải không Oni-sama?”

“Hàng hóa được xuất khẩu với số lượng và có lợi nhuận lớn nhất từ Vương quốc Sorcerer đến Đế Quốc là những Undead. Rõ ràng chúng được sử dụng như nguồn lao động, sử dụng vào quân sự, vận chuyển hàng hóa, v.v.”

“Oy Oy, chúng ta đang nói về những Undead? Hãy nhớ chúng là kẻ thù chung của tất cả những sinh vật sống?”

“Tuy nhiên, chúng không ăn và cũng không biết mệt mỏi. Thẳng thắn mà nói, đó là loại công nhân tốt nhất mà chúng ta có thể có được. Oni-sama nói đúng khi nghĩ rằng việc nhập những Undead của Vua Pháp Thuật vào đất nước chúng ta sẽ gặp nhiều rủi ro ,vì về cơ bản chúng giống như ta sẽ cho phép một người lính quốc gia khác vào đất của mình. Nhưng mặt khác, điều này về cơ bản là hoàn toàn hợp lý nếu chúng ta là chư hầu của họ. Một sợ dây xích khác của Vương quốc Pháp Thuật.”

Renner Ngước lên trần nhà.
“Trong một vài trường hợp, đây là một thái độ đáng ngưỡng mộ mà chúng ta có thể học hỏi. Nó cũng cho thấy rằng họ có thể dễ dàng đe dọa chúng ta.”

“Thật sự, nếu một nhà lãnh đạo không thể tin tưởng vào những thuộc cấp của mình, thì chắc chắn anh ta sẽ yên tâm hơn khi nắm được những điểm yếu của họ. Ta có thể phần nào hiểu được hành động của Đế Quốc nếu nhìn nó từ quan điểm đó. Dường như E-Rantel và quốc gia người lùn ở vùng núi Azerlisia đã khởi xướng quan hệ thương mại. Họ đang trao đổi những công nhân Undead và thực phẩm tươi để đổi lấy những loại quặng thô và thiết bị canh tác chất lượng cao, được làm bởi người lùn.”

Đây là những gì mà gián điệp của Vương Quốc ở E-Rantel thu được khi họ nói chuyện với những người lùn ở đây.

“Vận chuyển hàng hóa trong phạm vi núi Azerlisia có thể được xử lý đơn giản bởi các Undead. Rõ ràng chi phí vận chuyển và nhân công về cơ bản là không đáng kể, đến mức họ có thể mua được hàng hóa với mức tiền rẻ hơn ở vương quốc người lun so với mua hàng của chúng ta.”

“ Đúng vậy ”
“Chúng ta đã từ bỏ kế hoạch thành lập liên minh với Cộng Hòa Argland phải không? ”

“Ah, đúng rồi, việc đó vẫn đang trong tiến trình, nhưng tình hình không được khả quan cho lắm. Mặc dù Chúa Tể Rồng(Dragon Lord) đã đồng ý với chuyện này, nhưng chúng ta vẫn cần thêm thời gian để thuyết phục đại diện của các tộc khác . Ngay cả khi điều này xảy ra, tương lại của liên minh sẽ không hoàn toàn khả thi, em chỉ biết như vậy thôi.”

Điều đó chỉ đúng một phần.

“Liên minh chống lại Vương quốc Pháp Thuật đang hình thành với tốc độ ốc sên, nhưng dù sao thì tiến trình vẫn đang suôn sẻ. Họ đang ở giai đoạn dựa vào sự đồng tình và những sự quan tâm chung của các quốc gia khác để hy vọng họ ký hiệp ước hỗ trợ lẫn nhau bằng mọi giá, nói cách khác, đó là một mối quan hệ không đáng tin cậy nếu không có các thỏa thuận bằng văn bản. Một thứ như thế không thể được công bố công khai như một liên minh.”

Đơn giản là có quá nhiều việc phải làm để hình thành một liên minh chặt chẽ, họ sẽ cần ít nhất vài tháng để thực hiện nó.

“Thật vậy sao? … Thật tuyệt nếu chúng ta có thể thành lập một liên minh quân sự càng sớm càng tốt. Giờ thì, onii-sama, khi nào anh dự tính lên ngôi? Em cảm thấy đây là khoảng thời gian thích hợp để anh thực hiện lời hứa của mình.”

Lời hứa trong câu hỏi là việc Renner sẽ làm việc cùng với Zanac để đổi lấy một trang viên bí mật để cô với Climb sống cùng nhau, cũng như được phép làm như vậy.

“Về điều đó, chỉ cần chờ thêm một khoảng thời gian nữa. Chắc em cũng đã biết các đề nghị không chính thức khó mà được xử lý một cách nhanh chóng? Ta đã nói chuyện với cha và chúng ta đã quyết định chờ đợi ông đưa ra chính sách quan trọng cuối cùng trước khi thực hiện bất kỳ động thái nào.”

Nếu nhà vua phạm một sai lầm chết người trong việc quản lý đất nước, ông ấy sẽ chịu trách nhiệm và phải thoái vị.

Nếu đức vua không phạm sai lầm, ông sẽ đề xuất ngày càng nhiều chính sách được thiết lập để làm phật lòng giới quý tộc, việc cho phép hoàng tử có cơ hội đưa ra các đề xuất làm giảm sự bất mãn của họ. Nhà vua sau đó sẽ thoái vị với nhiều sự ủng hộ của giới quý tộc. Mặc dù vẫn còn một vài vết nhơ không thể xóa bỏ từ thời kỳ cai trị của ông. Tuy nhiên nếu so với những lợi ích mà nó mang lại cho hoàng gia thì chúng chẳng đáng là bao.

“ Nhân tiện, Trại trẻ mồ côi thế nào rồi? Em có kế hoạch nấu thứ gì đó cho chúng nữa không? Có cần ta hỗ trợ tài chính không?”

“ Điều đó không cần thiết, với trợ cấp của em là đủ chi tiêu cho các hoạt động ở đó. ”
Hiện giờ có khoảng 50 người.

Đây là một con số đáng kể, có lẽ đây là con số lớn nhất trong số các trại trẻ mồ côi ở Vương quốc. Renner đã không nhờ đến sự hỗ trợ từ các nguồn khác trong việc điều hành các hoạt động của trại trẻ mồ côi, vốn duy trì hoàn toàn bằng quỹ bí mật của cô. Mặc dù là công chúa, con thứ ba, tiền trợ cấp của cô không nhiều, nhưng nó đã tăng lên đáng kể sau khi hai chị gái của cô kết hôn. Dù vậy nó vẫn không đủ cho nên việc cắt giảm nhân công là điều tất yếu.

Bây giờ anh mới để ý, em gái anh dường như chỉ mặc một bộ quần áo.

Đó là điều mà hoàng tộc không nên làm. Nó khiến cho giới quý tộc coi thường họ. Zanac cảm thấy hơi khó chịu nhưng cũng tự hào rằng Renner hoàn toàn có thể quản lý tài chính của mình.

“Em có muốn ta hỗ trợ một nửa số tiền trợ cấp? Xét cho cùng, trại trẻ mồ côi là một kỳ tích ấn tượng trong mắt người dân. ”
“ Em không đồng ý ”
Cô thẳng thừng từ chối với thái độ kiên định.

“Nếu có những đứa trẻ xuất sắc trong trại trẻ mồ côi, em dự định sẽ đưa chúng đến trang viên. Em sẽ không cho phép Oni-sama lấy đi bất kỳ nhân lực tương lai nào của em ”
“ Aah.. vậy ra đó là kế hoạch của em…!? ”

“ Đúng vậy, em đã nhờ Brain-san huấn luyện kiếm thuật cho chúng. Chúng nên được luyện tập từ sớm. Đó chỉ là bước đầu để nuôi dưỡng những đứa trẻ đó. ”

“Vậy thì còn những đứa trẻ không quá xuất sắc thì sao?”

“Ngay cả khi chúng chỉ có thể làm các phép tính đơn giản hoặc viết, sẽ luôn có một công việc chờ chúng ở đâu đó. Mọi thứ đều sẽ diễn ra tốt đẹp.”
“ Vậy sẽ ổn khi ta lấy hết những phần còn lại? ”

“Nếu anh làm điều đó em sẽ rất hạnh phúc. Em sẽ không phải lo lắng cho những đứa trẻ bị bỏ lại phía sau.”
Cuộc nói chuyện của họ bị gián đoạn bởi ai đó đang gõ cửa.

“Chuyện.. Chuyệnn gì, kẻ nào đang làm ồn!? ”
Ngay khi Zanac lên tiếng, cánh cửa đột nhiên mở ra.
“Thưa ngài! Đây là trường hợp khẩn cấp!”

Một quý tộc mặc trang phục triều đình quen thuộc chạy vào phòng. Ông là một trong những quan chức phụ trách các vấn đề nội bộ. Nắm chặt trong tay là một mảnh giấy da.
“Chuyện gì đã xảy ra!”

Zanac đưa mắt nhìn vào tờ giấy được đưa cho anh và một biểu cảm ngạc nhiên có thể thấy rõ trên khuôn mặt hiên ra. Như thể anh không thể hiểu nội dung của nó. Không, nó giống như anh đang hoài nghi.

“Có chuyện gì vậy?”
Zanac không đủ sức để trả lời, thay vào đó, anh chỉ đưa tờ giấy da cho Renner trong im lặng. Và sau đó-
“Hah?”

Âm thanh mà cô tạo ra hoàn toàn không giống như cô thường ngày, có vẻ như cô hoàn toàn chết lặng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.