Đây chính là tẩm cung của Đại Hoàng Tử – Độc Cô Khiêm.
Bên trong, tiếng khúc khích, cười đùa lẫn rên rỉ đầy nhục dục đan xen vang vọng ra bên ngoài.
Thỉnh thoảng còn có tiếng la hét thất thanh đan xen.
Nhưng các tên thị vệ lẫn cung tần đứng bên ngoài khuôn mặt không chút biến sắc.
Dường như đã quá quen với việc này !Một cung tần có chút buồn chán, nhìn sang một cung tần khác đang đứng bên trái cách đó 1 trượng.
– A Bối, ngươi xem, hôm nay đã là tốp thứ 2 rồi, ngươi đoán xem đang có bao nhiêu cung nữ đang hoan lạc với Đại Hoàng Tử bên trong a ?Cung nữ tên A Bối kia có chút suy nghĩ, miệng nhỏ khẽ chu lên.
– Hẳn là phải hơn 6 nữ tử a.
Chưa bao giờ ta thấy có nhóm nào ít hơn 6 nữ tử a.
Cung tần kia khuôn mặt không biết nghĩ gì, bất giác giọng nói có chút lo lắng.
– Cứ đà này, không khéo sẽ đến lượt chúng ta mất a.
Thành Tây này chắc cung nữ nào cũng đã từng qua tay Đại Hoàng Tử rồi a.
Cung nữ tên A Bối kia nghe vậy cười khúc khích, nàng ta nhìn sang bên cạnh khẽ nói.
– Ngươi xem, ngươi bộ dạng có so sánh được với các mỹ nữ kia không a.
Nghĩ đoạn, nàng ta nói tiếp.
– Đại Hoàng Tử chỉ chọn các cung nữ có nhan sắc a, còn không tới lượt chúng ta, ngươi chớ lo a.
Cung nữ kia nghe vậy khẽ gật đầu, khuôn mặt có chút giãn ra, bất giác liếc sang cung nữ tên A Bối kia đầy khó hiểu.
– A Bối, Đại Hoàng Tử hoang dâm vô độ, Tây Cung ai cũng oán thán, chuyện này ai cũng biết cả, cớ sao Viêm Hoàng lại nhắm mắt làm ngơ a.
Cung nữ tên A Bối kia nghe vậy có chút giật mình, nhanh chóng liếc sang.
– A Tu, ngươi cẩn thận mồm miệng kẻo gặp hoạ a.
Có những chuyện không nên nói, không nên biết thì hơn a.
Bất giác, cả hai lâm vào im lặng, như chưa hề có cuộc nói chuyện kia.
Bên trong Khiêm Vương Phủ, ở trung tâm chỉ thấy một cái viên sàng cực lớn, đường kính lên đến 2 trượng bằng gỗ trạm trổ cực kì tinh xảo.
( Viên sàng : Giường hình tròn)( 2 trượng: 4,6 m)Bên trên viên sàng có vô số tấm màng mỏng cực kì to lớn màu đỏ thẫm trải dài từ trên trần xuống dưới.
Trung tâm viên sàng có một nam tử thân hình to lớn đang quỳ, hạ thân ra sức đẩy mạnh đến đằng sau của một nữ tử khác.
Phát ra từng tiếng “ phạch phạch” đều đặn.
Nữ tử kia dáng người mảnh mai, hai chân đang quỳ, hai tay chống tới trước.
Mái tóc đen nhánh bị nam tử to lớn kia nắm lấy, kéo ngược ra sau khiến khuôn mặt nàng ta phải ngước lên trên.
Chỉ thấy nữ tử khuôn mặt xinh xắn không thôi.
Mắt phượng mày ngài, đôi mắt nhắm nghiền.
Khuôn mặt đầy đau đớn miệng vẫn cắn chặt, không dám phát ra tiếng động.
Đằng sau âm hộ của nữ tử này đang bê bết máu, chảy xuống từng dòng đỏ thẩm bên dưới, ắt hẳn chỉ vừa mới thất thân.
Thỉnh thoảng không thể kiềm chế phát ra tiếng rên “ư.
.
ư” đầy đau đớn.
Xung quanh của nam tử cao lớn có 4 nử tử, dáng người lẫn khuôn mặt xinh đẹp không thôi.
Hai nữ tử sau lưng đang ra sức cỗ vũ, tay còn khẽ xoa bóp vai nam tử.
– Khiêm Vương mạnh nữa đi a, người thật sung sức a.
– Người chớ có phóng xuất a, để cho ta a.
Hai bên là 2 nữ tử đang cúi xuống, dùng lưỡi ra sức liếm láp hai ngực nam tử kia.
Xung quanh viên sàng, có 4 năm nữ tử thân thể loã lồ đang ra sức nô đùa, đuổi bắt nhau.
Tràng cảnh đầy nhục dục không thôi.
Nếu Liễu Thanh có mặt ở đây, ắt hẳn sẽ nhận ra nam tử kia.
Hắn là Đại Hoàng Tử – Độc Cô Khiêm.
Chính là người Liễu Thanh trước đây dự định chọn làm thiếu chủ Hợp Hoan Tông.
Độc Cô Khiêm ở Tây Cung, đã gần 23 tuổi, nổi tiếng háo sắc, dâm dục vô độ, suốt ngày chìm đắm trong tửu sắc.
Nhưng y dù sắc dục vô độ, nhưng thần thái lại sáng ngời, cơ thể cường tráng.
Chính vì có vốn liếng, đó là y có thể chất cực kì tốt và hơn nữa.
Y có linh lăn.
Cho dù Độc Cô Khiêm không hề chuyên chú tu luyện, nhưng hiện tại đã là Nhân Ma tầng 3.
Không thể không khen, tư chất của Độc Cô Khiêm cự kì tốt.
Bởi vậy mới nói.
Ánh mắt Liễu Thanh phải nói là cực kì chuẩn xác không thôi.
Lúc này, ở trong góc phòng có một nhân ảnh hắc y, trạc khoảng 40, thân hình cao lớn.
Nhìn kỹ có thể thấy sau lưng y đang đeo một cỗ quan tài bằng gỗ khá lớn.
Y âm thầm đứng đó, quan sát Độc Cô Khiêm, khuôn mặt trắng bệch không chút cảm xúc.
Đối diện, Độc Cô Khiêm vẫn đang chăm chú hành sự.
Từng tiếng “phạch phạch” vẫn phát ra đều đặn không chút đình chỉ.
Nếu quan sát kĩ, mới thấy khuôn mặt hắc y nhân kia ánh lên một tia chán ghét.
Bất chợt, ánh mắt y chợt loé.
– Chuyện đã như vậy, ngươi dự định như thế nào ?Độc Cô Khiêm nghe vậy cũng không hề ngoảnh mặt sang, chỉ thấy y khẽ cười gằn.
– Nếu tình báo của Đà Chủ chuẩn xác thì…Bỗng Độc Cô Khiêm cười gằn.
– Dâm Liên Hương đang ở bên cạnh hắn, đừng đả thảo kinh xà.
Trước mắt ta muốn hành hạ tiểu tử kia một chút.
Y trầm ngâm.
Dần dần khuôn mặt hắn đanh lại.
Gằn từng chữ.
– Giết sạch cả nhà y.
Bất giác, khuôn mặt Độc Cô Khiêm chợt động, khuôn mặt hiện lên vẻ độc ác.
– Không…giết sạch tất cả những người ở thôn kia liên quan đến y.
Đừng để sót một ai.
Thân ảnh hắc y kia khẽ động, khuôn mặt có chút bất ngờ.
Không lâu sau đó trở lại như thường.
Ánh mắt chợt loé.
– Còn ả Dâm Liên Hương lẫn Vô Không Am kia ?Độc Cô Khiêm có chút suy nghĩ, sau đó ánh mắt hiện lên vẻ châm chọc.
– Vô Không Am kia, chỉ có một đám nữ tử Hợp Hoan Tông dâm dục đã thất thân, lại còn thải dương bổ âm, ta không có hứng thú a.
Bất giác, Độc Cô Khiêm khẽ liếc sang thân ảnh hắc y kia đầy thâm ý.
– Dâm Liên Hương hiện tại chưa cần đối phó, cũng chưa đủ khả năng đối phó a.
Đà Chủ ngươi dường như chỉ mới Thiên Ma sơ kì a.
Thân ảnh hắc y kia khẽ động, ánh mắt sắc lẹm, hiện rõ vẻ không vui.
– Tiểu tử ngươi ….
Nói đoạn, thân ảnh hắc y kia bước tới trước mấy bước, lộ khuôn mặt ra ánh sáng.
Chỉ thấy khuôn mặt hắn ta chi chít sẹo trắng dã bất thường, đôi mắt sâu đầy âm trầm.
Nếu Liễu Thanh có mặt ở đây, hẳn sẽ biết.
Đây chính là Đà Chủ Huyết Sa của Thi Tông, quản lý phân bộ phương Bắc.
Huyết Sa nổi tiếng tàn độc, giết người nhiều vô kể, y còn có sở thích kì lạ.
Chính là cực kì thích hành hạ đối thủ nhưng lại tìm mọi cách, không để đối phương chết.
Chính vì vậy, tu sĩ chính phái đồn đại, nếu thua dưới tay y, biết thức thời nên chọn tự sát.
Phân đà Thi Tông phương bắc trước đây vốn cực kì bí ẩn.
Chỉ có một vài tin tức ít ỏi đồn đại phân đà phương Bắc này chuyên thu mua thi thể các tu sĩ cao giai của chính phái.
Còn lại cả chính tà chẳng nghe được tung tích khác.
Huyết Sa lúc này động nộ.
Nhanh như chớp đặt quan tài sau lưng xuống.
“ Rầm ”Độc Cô Khiêm vừa nhấp vào hạ thân nữ tử bên dưới, vừa liếc sang, khẽ phất tay, mỉm cười.
– Đà chủ chớ giận, ta chỉ nói lời thật lòng.
Dù cỗ Huyết Thi kia có tu vi Thiên Ma trung kì đi nữa, ngươi đoán chừng cũng chỉ nắm 5 thành thủ thắng.
Đúng không ?Chỉ thấy Huyết Sa khuôn mặt nhìn hắn chăm chú, khẽ nheo mắt lại nhìn Độc Cô Khiêm chằm chằm, hẳn nộ ý chưa tan.
Lão không có trả lời, như ngầm thừa nhận.
Huyết Sa vẫn kiềm chế tâm tình rất tốt, khuôn mặt chẳng biểu hiện gì.
Lão thầm suy nghĩ.
Độc Cô Khiêm, nếu không cần ngươi đầu phục Thi Tông, ta đã lấy mạng chó của ngươi a.
Nhất thời, Huyết Sa lảng sang vấn đề khác.
Ánh mắt sắc lẹm.
– Ngươi nghĩ như thế nào về đề nghị lúc trước ?Độc Cô Khiêm ngửa mặt lên trời, tận hưởng khoái cảm bên dưới hạ thân.
Y cũng chẳng mở mắt, chầm chậm nói.
– Giờ ta cũng không có lựa chọn khác, Thi Tông cũng không tệ a.
Thôi thì ngày mai bắt đầu tế luyện luôn đi.
Nhất thời Huyết Sa ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Bỗng nghe giọng Độc Cô Khiêm đầy tiếc nuối.
– Thật đáng tiếc, đáng tiếc.
Vốn dĩ ta phù hợp với Hợp Hoan Tông hơn a.
Huyết Sa bất giác quan sát tình cảnh dâm dục trước mắt, khuôn mặt hiện lên vẻ chán ghét.
Nhưng dù sao kế hoạch lôi kéo Độc Cô Khiêm đã thành, hắn bất giác thở dài, không chút cố kị nói.
– Thật tình, ta cũng thấy ngươi phù hợp với Hợp Hoan Tông hơn.
Độc Cô Khiêm nghe vậy đang nhắm mắt bất giác cười lớn một tràng, khuôn mặt vẫn không dấu nổi tiếc nuối.
Bỗng khẽ liếc sang Huyết Sa có chút tiếu ý.
– Đà Chủ, ta vẫn luôn thắc mắc…cỗ quan tài kia có thể bỏ vào trữ thi vật, hà cớ gì ngươi cứ phải mang sau lưng a.
Phía kia phát ra tiếng trả lời không chút cảm xúc.
– Cổ thi này có chút…đặc biệt.
Mặt khác, mang sau lưng, luyện khí lực cũng không tệ.
Huyết Sa khuôn mặt có chút suy nghĩ, bất giác nói.
– Nhưng Thi Tông ta cũng không phải không có pháp môn thích hợp với ngươi, tiểu tử ngươi xem qua ắt sẽ hứng thú không thôi a.
Độc Cô Khiêm đang miên man chợt giật mình.
Ánh mắt sắc lẹm nhìn về Huyết Sa không chút cố kị.
Huyết Sa cũng không để ý, chỉ chầm chậm nói 3 chữ.
– Dục…Thi…Quyết.
.