Con báo đen có đôi mắt sắc bén, mạnh mẽ và lạnh lùng giống hệt thợ săn linh hồn, đang lao vào khu rừng rậm rạp nhanh như một cơn gió.
Một người thiếu niên trẻ đẹp có thân hình mảnh mai, cậu mặc bộ đồ trắng nằm trên người của con báo đen to lớn và lực lưỡng, hai tay cậu ôm chặt chiếc cổ của báo đen. Trong đôi mắt và trên khuôn mặt xinh đẹp thoát tục của thiếu niên là niềm vui sướng khi giành lại được tự do.
“Nhị ca có nhìn thấy cái cây lớn bên hồ không? Tiến lên!! Nhảy lên nào!!” Vân Lạc vươn ngón tay trắng nõn như ngọc chỉ vào một hồ nước lớn bị núi bao quanh, trong giọng nói mềm mại toát ra sự phấn khích.
“Ngao…” Con báo đen gầm nhẹ để đáp lại.
“Hahaha…” Vân Lạc nằm trên người báo đen bật cười vui vẻ.
“Nhị ca cố lên! Mau lên… Nhanh hơn nữa…”
“Ngao…” Báo đen lại tăng tốc độ, phóng nhanh như chớp tới nơi Vân Lạc đang nói.
“Cố lên nhị ca!!!” Vân Lạc kêu to.
Giữa tiếng hò hét phấn khích của thiếu niên, báo đen vọt tới bên hồ rồi nhanh nhẹn đến chỗ cây cổ thụ khổng lồ đã có hơn 300 năm tuổi.
Những cành lớn lá sum suê, rễ ăn sâu xuống đất, bóng râm mát mẻ và những làn gió hiu hiu khiến nơi đây trở thành một chỗ dừng chân lý tưởng. Nhưng vì cây cổ thụ nằm ở nơi sâu nhất trong rừng rậm, nên sẽ có rất ít thú nhân đến đây. Ngay cả khi có người đến, bọn họ cũng sẽ không ở lại đây lâu.
Sau khi báo đen đưa Vân Lạc đến bên cây cổ thụ, cậu trèo xuống khỏi người báo đen và ngồi xuống bên cây, cởi hai chiếc giày đang mang ra, hai tay đặt lên thân cây trong khi cặp chân trắng trẻo hào hứng lắc lư.
Thấy Vân Lạc vui vẻ như thế, báo đen cũng lặng lẽ nằm bên cạnh cậu.
“Nhị ca, khi chúng ta về già sẽ xây một ngôi nhà gỗ ở đây và khai khẩn một mảnh đất nha. Làm việc lúc mặt trời mọc, rồi nghỉ ngơi lúc mặt trời lặn được không?” Vân Lạc mỉm cười nhìn hồ nước trong veo trước mặt, trong giọng nói ngọt ngào mang theo khát vọng về một tương lai tươi đẹp.
Trong đôi mắt của thiếu niên có núi có hồ.
Trong mắt của báo đen chỉ có thiếu niên.
“Được.” Vân Viêm ngẩng đầu lên rồi tiến lại gần mặt của cậu, sau đó dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm vào mặt cậu.
Làn da của Vân Lạc mềm mại như tuyết, chỉ cần chạm nhẹ vào cái một cũng sẽ đỏ ửng lên, cho nên từ trước tới nay Vân Viêm không bao giờ dám dùng chiếc lưỡi nhiều gai của mình để ɭϊếʍƈ mạnh lên người cậu.
Dẫu nhẹ nhàng đến vậy, vẫn gây ra một chút khó chịu cho Vân Lạc.
Không phải đau đớn, mà là ngứa.
“Ưm… Ngứa quá …” Vân Lạc đưa tay đẩy đầu Vân Viêm ra, xoa nơi vừa bị gã chạm vào.
“Nhị ca xấu xa, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, huynh không được phép ɭϊếʍƈ thế này, sao huynh không nhớ chứ!!” Lau mặt xong, Vân Lạc nắm lấy hai lỗ tai của báo đen rồi kéo qua kéo lại.
Báo đen có hình thể khổng lồ nên đầu cũng không hề nhỏ, Vân Lạc nắm lỗ tai thôi mà cũng cảm thấy vất vả. Vì để cậu nắm dễ dàng, nên Vân Viêm cúi đầu xuống để cậu tùy ý ăn hϊế͙p͙.
Nhưng cậu cũng không thực sự ăn hϊế͙p͙ gã, mà chỉ đang đùa giỡn.
Thấy gã chịu hợp tác thế này nên cậu bỗng dừng lại, cậu buông tai báo đen ra rồi bò lại lên người báo đen.
Mười ngày qua Vân Khải luôn bám sát theo cậu, tuy rằng hắn không nói cậu không được đi ra ngoài, nhưng hắn lại dùng hành động ngang ngược để bộc lộ những suy nghĩ trong lòng.
Suốt mười ngày, cả ngày lẫn đêm, Vân Khải chẳng mảy may để ý đến việc của bộ lạc mà cứ mãi mê đụ hoa huyệt và hậu huyệt. Trong những ngày ấy, nơi xa nhất mà cậu được đi đó chính là đến cánh cửa, mà nói đúng hơn là cậu bị Vân Khải vừa đụ vừa bế đến cửa.
Phụ thân trần truồng đè cậu lên cánh cửa của cung điện, nắm chân của cậu, tách hoa huyệt của cậu ra rồi nhấp dương vật thô to nện mạnh vào hoa huyệt, đụ hoa huyệt lên đỉnh hết lần này đến lần khác, thậm chí nước ɖâʍ phun ra từ hoa huyệt còn làm ướt đẫm một mảng lớn của cánh cửa.
Ngoài cửa còn có lính canh, cũng như các thú nhân khác đi qua đi lại, cậu thầm nghĩ những người đó chắc chắn đã nghe thấy những tiếng rên rỉ ɖâʍ đãng của mình khi bị phụ thân đụ.
Cũng may là Vân Viêm không thấy những lúc cậu ɖâʍ đãng như vậy.
Nếu không thì……
“Nhị ca, ta rất nhớ huynh, huynh có nhớ ta không?” Vân Lạc ôm đầu Vân Viêm, đưa đôi môi mềm mại của mình đến gần miệng báo đen, chiếc lưỡi hồng luồn vào trong miệng báo đen quấn quýt lấy chiếc lưỡi to rồi nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ ʍút̼.
Chiếc lưỡi của báo đen thô ráp và có gai, khi đôi môi hồng hào và chiếc lưỡi nhỏ mềm của cậu đến gần, vì sợ làm tổn thương cậu nên báo đen nhanh chóng mở miệng ra.
Lúc này, ngay cả khi dương vật dưới háng đã bị Vân Lạc quyến rũ đến mức nhô ra khỏi bao quy đầu, dù rất khao khát muốn đâm dương vật vào hoa huyệt khít khao ẩm ướt của cậu nhưng Vân Viêm vẫn không nhúc nhích.
Nguyên nhân là vì gã sợ làm tổn thương Vân Lạc.
Đây là một loại kiềm chế rất dịu dàng, nhất là khi những ham muốn dục vọng đều gần như biến mất.
Vân Lạc biết nhị ca của mình rất dịu dàng, dù ở dạng người hay dạng thú. Chính vì biết nên cậu mới dám làm xằng làm bậy.
“A…” Vân Lạc thở dốc, dùng chiếc lưỡi nhỏ ɭϊếʍƈ chiếc lưỡi và hàm răng của báo đen.
Chỉ ɭϊếʍƈ láp thế này thôi cũng khiến thân thể cậu nhũn ra, cơ thể đang kêu gào muốn được Vân Viêm âu yếm. Tất nhiên Vân Viêm cũng không khá hơn là mấy, gã chảy nước miếng vì cái ɭϊếʍƈ của cậu, hơi thở nặng nề và dương vật dưới háng cũng cương đến đau đớn.
Đó là một sự tra tấn ngọt ngào.
“Nhị ca…” Vân Lạc rụt lưỡi lại, cuối cùng cũng ngừng tra tấn Vân Viêm.
Báo đen thở phào nhẹ nhõm.
“Lạc Lạc…”
Vân Lạc đứng dậy cởi quần áo và đồ lót, khỏa thân nằm ngửa xuống bên gốc cây rộng đến mức mấy người nằm ngủ còn không hết, hai tay cầm lấy hai chân đang dang rộng, để lộ ra hoa huyệt sưng đỏ vì bị phụ thân đụ và hậu huyệt non mềm.
“Nhị ca… Hoa huyệt ngứa quá… ɭϊếʍƈ cho ta được không?”
Một thiếu niên xinh đẹp trần truồng, ôm chân, nâng cao cái mông nhỏ lộ ra hoa huyệt đỏ hồng cùng với hậu huyệt mềm mại. Đôi mắt đầy ắp dục vọng, trên khuôn mặt trông vừa lẳng lơ lại vừa ɖâʍ đãng, lúc mở miệng đã nói hoa huyệt ngứa ngáy và muốn được ɭϊếʍƈ…
Một bức tranh ɖâʍ mỹ như vậy sẽ khiến người ngây thơ nhất cũng phải cương cứng, huống hồ là Vân Viêm đã bị khơi gợi lên dục vọng từ trước.
Vân Viêm nhìn thiếu niên quyến rũ, cũng như hoa huyệt nhỏ kiều diễm như hoa vì bị dương vật thâm nhập và hậu huyệt nhỏ hơi sưng tấy rõ ràng đã bị dương đụ, hơi thở của gã đột nhiên dồn dập hơn rất nhiều.
“Lạc Lạc… Nhị… Lần sau nhị ca ɭϊếʍƈ, được không?”
Hoa huyệt mong manh của cậu đã bị dương vật của Vân Khải đụ sưng lên, vừa sưng vừa đỏ, ngay cả hậu huyệt cũng không khá hơn là bao.
Trong trường hợp này, làm sao gã đành lòng chạm vào nữa chứ?
“Không được.” Vân Lạc trực tiếp từ chối.
“Nếu nhị ca không ɭϊếʍƈ thì ta sẽ nhờ đại ca, tam ca, tứ ca, ngũ ca, lục ca, hoặc bất cứ người nào khác đến ɭϊếʍƈ.”
“Ta tin những người khác sẽ ɭϊếʍƈ… Ưm…” Khuôn mặt của Vân Lạc ngửa ra phía sau, phát ra tiếng rên rỉ đầy quyến rũ.
Nhìn đến giữa chân của cậu, đã xuất hiện thêm một cái đầu của báo đen.
Vân Viêm vùi đầu vào giữa hai chân của cậu, ɭϊếʍƈ hoa huyệt của cậu bằng chiếc lưỡi đầy gai. Báo đen biết rằng chiếc lưỡi của mình rất nguy hiểm, nên gã vô cùng cẩn thận khi ɭϊếʍƈ để bảo đảm mình không làm tổn thương hoa huyệt non nớt.
Sau khi ɭϊếʍƈ vài lần, Vân Viêm ngẩng đầu nhìn về phía khuôn mặt xinh xắn của Vân Lạc rồi nói: “Lạc Lạc, nhị ca nghe lời, đừng đi tìm những người khác được không?”
Vân Lạc chỉ có một, nhưng người muốn chiếm đoạt cậu lại có rất nhiều. Phụ thân quyền lực, đại ca tàn nhẫn, lão tam nhiều mưu kế, lão tứ bề ngoài hiền lành nhưng bên trong chẳng khác nào thú dữ, lão ngũ am hiểu lòng người, lão lục cũng là người nham hiểm, lão thất…
Trong khi đó, ưu điểm duy nhất của Vân Viêm là lòng trung thành và tình cảm kiên định dành cho Vân Lạc, điều sẽ giúp gã chiến thắng chắc chắn chính là việc Vân Lạc đáp lại tình cảm của gã.
Nhưng nếu cậu không đáp lại…
Vân Viêm không muốn nghĩ tiếp nữa.
“Lạc Lạc… được không?”
Vân Lạc nhìn nhị ca ngốc nghếch trước mặt, trong đôi mắt ướt át xuất hiện một nỗi xót xa.
“Nhị ca ngốc, ta đang giận dỗi huynh thôi, huynh tin thiệt sao…”
“Ngốc muốn chết…”
“Lạc Lạc…” Vân Viêm muốn nói gì đó.
Vân Lạc lại ngắt lời: “Không nói nữa, huynh… Huynh nhanh lên…”
Hai người không gặp nhau suốt mười ngày, cậu nhớ gã đến mức hoa huyệt ngứa ngáy và hậu huyệt trống rỗng muốn được lấp đầy, gã không nhớ cậu một chút nào sao?
Vân Viêm không chịu nổi khi nhìn thấy cậu sốt ruột và tức giận, vì vậy gã lập tức cúi đầu và nhẹ nhàng dụi đầu vào khuôn mặt nhỏ của cậu
“Được rồi Lạc Lạc, đừng nóng giận, chờ ta biến về hình người rồi ɭϊếʍƈ cho đệ.”
Không ngờ Vân Lạc lại ngăn cản gã.
“Đừng, cứ để vậy mà ɭϊếʍƈ, nhanh lên.” Vân Lạc thúc giục.
Vân Viêm muốn từ chối, bởi vì sợ gai trên lưỡi sẽ làm cậu đau đớn. Nhưng nghĩ đến cảnh tượng Vân Lạc sẽ tức giận nếu mình nói ra nên gã lại nuốt những lời này vào trong lòng, thay vào đó ngoan ngoãn vùi đầu vào chân cậu, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ hoa huyệt nhỏ ướt đẫm nước.
Chiếc lưỡi có vô số chiếc gai đang ɭϊếʍƈ láp hoa huyệt non mềm, dù dùng lực nhẹ nhàng đến đâu cũng sẽ cọ xát lên hoa huyệt mềm mại, một lúc sau hoa huyệt sưng đỏ bị lưỡi của báo đen ɭϊếʍƈ láp đến nỗi bóng loáng hệt như một một quả đào đỏ mọng.
Trái đào chín đỏ mọng ướt đẫm thứ nước ngọt ngào, làn nước chầm chậm ứa ra theo sự ɭϊếʍƈ láp của báo đen rồi chảy vào khe mông và lướt qua hậu huyệt hơi sưng đỏ, cuối cùng nhiễu xuống từng giọt từng giọt như đang bổ sung một chất dinh dưỡng đặc biệt cho cây cổ thụ.
“Ha… A… Hoa huyệt nhỏ bị ɭϊếʍƈ sướng quá… Sắp ra rồi… Sắp bị ɭϊếʍƈ ra…”
Vừa dứt lời, Vân Lạc lập tức rùng mình vì đạt cực khoái: “A ư ưm… Ra rồi… Ra rồi…”
Nhân lúc Vân Lạc lên đỉnh, Vân Viêm biến về hình người dùng miệng ngậm lấy hoa huyệt, vừa ɭϊếʍƈ mạnh vừa ngoáy lưỡi vào bên trong hoa huyệt. Hành động ɭϊếʍƈ láp của Vân Viêm mang lại cho Vân Lạc khoái cảm mãnh liệt như muốn hủy diệt thế giới, đồng thời khiến cậu trực tiếp phun nước tung tóe.
Cơn khoái cảm tột độ quét qua toàn thân, sướng đến nỗi tay chân của Vân Lạc đều co giật, cái miệng nhỏ nhắn há to với biểu cảm đê mê, hai chân và hai tay đều yếu ớt buông thõng xuống.
“Nhị ca… Nhị ca… Nhị ca…”
Vân Lạc kêu lên một tiếng nhẹ nhàng nhưng không kém phần quyến rũ.
Lợi dụng lúc Vân Lạc vừa lên đỉnh nên còn mơ màng không tỉnh táo, Vân Viêm nắm lấy hai chân cậu đặt lên khuỷu tay của mình, hai tay tách hoa huyệt không ngừng co rút của cậu ra rồi nhấp dương vật vào trong.
Hoa huyệt ướt át từng bị dương vật của Bạch Lang Vương đụ vô số lần, nên giờ đây Vân Viêm dễ dàng đâm thẳng vào bên trong mà không có một chút trở ngại nào, chỉ còn cảm thấy tê dại vì bị hoa huyệt liên tục ʍút̼ chặt.
Thịt non bên trong hoa huyệt như xếp thành tầng tầng lớp lớp bao vây dương vật thô dài đang thúc vào thật mạnh, dương vật nhấp vào lút cán kết nối chặt chẽ với hoa huyệt khít khao.
Rút ra, nhấp vào, dập mạnh vào thẳng bên trong.
Vân Lạc mảnh khảnh và yếu ớt bị Vân Viêm đè dưới người, hai chân gác lên khuỷu tay của gã, hoa huyệt vốn đã bị Vân Khải đụ sưng đỏ lại được Vân Viêm ɭϊếʍƈ láp, cuối cùng bị dương vật thô to của gã nện điên cuồng.
Nhìn từ vị trí kết hợp của hai người sẽ thấy một dương vật dài và to đâm thẳng vào hoa huyệt sưng đỏ, cây dương vật khổng lồ căng miệng huyệt ra thành một hình tròn rất to. Mỗi khi dương vật rút ra ngoài thì phần thịt non mềm bên trong hoa huyệt cũng sẽ bị kéo ra, khi nhấp vào thì thịt non cũng bị kéo trở về.
Những cú nện dồn dập làm thịt non đỏ tươi bị kéo ra ngoài, nước ɖâʍ bắn ra tung tóe tạo thành những tiếng nước phụt phụt phụt.
Không mất nhiều thời gian để Vân Lạc bị đụ lên đỉnh một lần nữa.
Cậu thở hổn hển và run rẩy trong khi nước ɖâʍ tuôn trào, cơn cực khoái khiến cậu cứ ngỡ bản thân đang lạc vào trong sương mù, cảm tưởng như cơ thể không còn là của mình nữa mà là một món đồ chơi để dương vật của nhị ca trút bỏ dục vọng.
Vân Viêm thấy cậu choáng váng nên buông hai chân của cậu xuống và rút dương vật ra, gã lật người cậu lại để cậu nằm sấp. Sau đó, gã khẽ nâng bụng cậu cậu lên, tách hoa huyệt nhỏ đang chảy nước ɖâʍ đầm đìa ra rồi mới tiếp tục nhấp dương vật vào trong hoa huyệt.
Một loạt các cú nắc mạnh liên tục ập đến.
Dương vật của Vân Viêm nắc mạnh vào trong hoa huyệt, nhìn thấy hoa huyệt bị đụ đến chảy nước tràn lan khiến Vân Viêm đỏ cả mắt, cầm dương của mình dí sát vào hoa huyệt dập mãnh liệt.
Dưới những cú nắc dồn dập và mãnh liệt khiến khoái cảm của Vân Viêm lên đến đỉnh điểm, gã bắn tinh dịch đã tích tụ mười mấy ngày vào trong hoa huyệt.
Sau khi xuất tinh, Vân Viêm không rút dương vật ra mà bế cậu bằng một tư thế như xi tiểu cho trẻ em, nhấp hông tiếp tục đụ hoa huyệt.
Hoa huyệt nhỏ ướt át vừa mới lên đỉnh nên rất mềm mại, cộng thêm tinh dịch của Vân Viêm vừa bắn nên lúc dương vật nhấp vào càng thêm trơn mượt. Dương vật thô dài dễ dàng đâm đến chỗ sâu nhất mà không cần tốn nhiều sức, cắm sâu đến tận tử cung.
Vân Viêm ôm lấy cơ thể cậu trong khi điên cuồng nhấp hông, ra sức nắc mạnh như không biết mệt mỏi để thỏa mãn những ham muốn của Vân Lạc.
Do Vân Lạc còn nhỏ, hơn nữa lần đầu được nếm trải khoái cảm nên rất dễ nghiện cảm giác khi làʍ ȶìиɦ. Nhưng gã chắc chắn sẽ cho cậu ăn no, càng không bao giờ cho cậu có cơ hội tìm đại ca hay những người khác!
Ngày xuân êm dịu, cỏ xanh và hồ nước trong veo.
Bên cây cổ thụ cao vút cạnh hồ nước, người đàn ông cường tráng đang đè lên người của thiếu niên nhỏ nhắn, dương vật của gã liên tục thúc những cú vừa nhanh vừa mạnh vào hoa huyệt, sức lực lớn đến mức như muốn đâm nát hoa huyệt.
Thiếu niên phía dưới thở hụt hơi, còn chưa kịp thở ra thì đã phải đón nhận những cú đâm dồn dập khiến cậu chỉ biết há to miệng, mặt đỏ bừng, không ngừng hít vào thở ra.
Cậu cứ như vậy bị nhị ca đè lên cây đụ hết lần đến lần khác, cuối cùng còn không nhớ mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần.