Buổi sáng thứ hai, Lăng Tiêu từ trong trường học đi ra, tản bộ trên đường phố phồn hoa của đế đô, muốn xem xét qua Công Hội Mạo Hiểm một chút.
Công Hội Mạo Hiểm, còn được xưng là Công Hội Lính Đánh Thuê, là một tổ chức trải rộng trên toàn bộ đại lục.
Muốn gia nhập Công Hội Mạo Hiểm rất đơn giản, chỉ cần giao một ít ngân tệ, có thể nhận được một huân chương người mạo hiểm. Nếu như thành lập đoàn đội, đội trưởng phải có cấp bậc Cuồng Kiếm Sư trở lên, như vậy mới có thể ít nhất cam đoan đoàn đội an toàn, nếu gia nhập đoàn đội, có thể nhận được một huân chương Lính Đánh Thuê.
Bất kể đoàn đội hay cá nhân, muốn thăng cấp, đều phải nhận nhiệm vụ tại Công Hội Mạo Hiểm. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Công Hội Mạo Hiểm căn cứ vào giá cả thị trường mà trả thù lao tương ứng với nhiệm vụ, cấp bậc càng cao, càng có thể nhận nhiều nhiệm vụ cao cấp.
Đương nhiên, nếu như muốn nhận nhiệm vụ vượt cấp không phải không thể được, chỉ là nhiệm vụ cấp bậc càng cao, càng khó khăn hơn, tỷ lệ thất bại rất cao. Hơn nữa, để phòng ngừa người ác ý nhận nhiệm vụ, sau một thời gian nhất định nếu không thể hoàn thành sẽ tự động chuyển thành nhiệm vụ thất bại, đồng thời bị trừ điểm tín dụng cá nhân. Cái này có ảnh hưởng rất lớn đối với thăng cấp, cho nên, hầu như không ai nhận nhiệm vụ vượt cấp.
Đoàn đội cố định đều có danh hiệu riêng của mình, ví dụ như Mãnh Hổ dong binh đoàn. Đại đoàn đội thậm chí còn có cờ xí riêng, từ cao đến thấp, tổng cộng chia làm chín cấp đoàn đội….Cấp cao nhất là đoàn đội cấp 1, tổ chức lính đánh thuê như vậy có thực lực thậm chí không kém quân đội một tiểu quốc, ngay cả Đế Quốc Lam Nguyệt cũng không dễ dàng trêu chọc bọn họ.
Đoàn đội lớn đều có kỷ luật rất nghiêm minh.
Còn có một loại đoàn đội, đó là đoàn đội tạm thời thiết lập vì nhiệm vụ.
Ví dụ như: Có người muốn đi Phạm Đế Tuyết Sơn làm nhiệm vụ hạng nhất, lấy da của Tứ Giác Linh Dương, nhưng cảm giác thực lực mình không đủ thì có thể phát hành tin tức thiết lập đoàn đội tạm thời, chiêu mộ những người cũng muốn đi Tuyết Sơn để làm nhiệm vụ. Mọi người giúp đỡ lẫn nhau, đoàn kết luôn luôn tạo ra lực lượng lớn hơn so với đơn lẻ. Loại đoàn đội này không chiếm được sự tán thành của quan phương, nhưng lại có ưu thế tự do, linh hoạt. Truyện Tiên Hiệp
Lăng Tiêu muốn kiếm chính là cái đoàn đội này.
Công Hội Mạo Hiểm bên ngoài rất phồn hoa, các đoàn đội cũng đang chiêu mộ người, chỗ này cũng có rất nhiều người bán hàng rong buôn bán, bán từ công cụ cho người mạo hiểm đến những loại rất cổ quái, cái gì cũng có, tiếng la hét gọi bán liên tiếp, rất náo nhiệt.
Lăng Tiêu dạo qua hàng quán một vòng, thầm cầu may mắn, nếu như ở chỗ này có thể phát hiện được Địa Long Chi Tâm cùng cỏ Thạch Trúc thì sẽ thật may mắn, bớt được rất nhiều thời gian tìm kiếm. Đáng tiếc, hắn đi hết hàng này tới hàng khác, nhưng không thể tìm được gì. Mặc dù cũng có một số dược liệu đắt tiền, xa hoa tại tu chân giới, có thể luyện chế đan dược, nhưng đối với hắn lại không có tác dụng, mà hắn cũng không buồn để ý loại này.
Những người bán hàng thấy Lăng Tiêu quần áo cao quý, rõ ràng là một thiếu gia quý tộc, nên đối với Lăng Tiêu cũng rất nhiệt tình, nhưng dường như tính tình lạnh nhạt của Lăng Tiêu chịu không được loại nhiệt tình này. Hắn từ từ lùi ra khỏi dãy hàng quán, sau đó bắt đầu xem công cáo chiêu mộ thành viên của các đoàn đội.
Tìm một vòng, cuối cùng cũng tìm thấy một người mạo hiểm ngồi trong góc, nhìn chiêu bài trên có viết: Triệu tập bằng hữu đi Phạm Đế Á Tuyết Sơn làm nhiệm vụ, yêu cầu có thực lực !
Tấm biển được một người thanh niên thân hình cao lớn ôm trong lòng. Đại khái là lâu lắm không ai chú ý tới hắn, thanh niên này dựa vào vách tường ngủ gà ngủ gạt.
Lăng Tiêu thấy vậy cũng buồn cười, sau đó tiến tới cửa sổ, nộp tiền đăng ký, tiểu thư phục vụ cũng cấp cho hắn một cái huân chương người mạo hiểm, Lăng Tiêu mỉm cười hỏi:
– Xin hỏi, có thể nhận nhiệm vụ ở đâu ?
Bởi số lượng người mạo hiểm mới cũng không nhiều, nữ nhân viên phục vụ cũng khá nhàn rỗi, thấy Lăng Tiêu mặc dù tuổi không lớn, nhưng khí độ trầm ổn, quần áo hoa mỹ, loại này khẳng định là con nhà quý tộc ra ngoài chơi đùa, nàng cũng dịu dàng cười nói:
– Căn cứ vào cấp bậc của ngài, có thể nhận một ít nhiệm vụ đơn giản, ngài muốn làm nhiệm vụ nào ? Ví dụ như: Hộ tống tiểu thư nhà giàu, hay tìm sủng vật bị lạc?
Lăng Tiêu lắc đầu hỏi :
– Có…nhiệm vụ tới Phạm Đế Á Tuyết Sơn không ?
Nữ nhân viên phục vụ sửng sốt, kinh ngạc nói:
– Trời, ngài đi tới địa phương này làm gì ? Phạm Đế Á Tuyết Sơn là địa phương được liệt vào một trong mười địa phương nguy hiểm nhất ! Ở đây có ma thú từ cấp 1 đến cấp 9 sinh sống. Chàng trai trẻ… nếu không cần thiết, ta khuyên ngài không nên tới đó, rất nguy hiểm !
Lăng Tiêu mỉm cười:
– Cám ơn, có điều hay là cô xem giúp ta một chút, có… nhiệm vụ nào hay không, ta muốn thử sức mình !
Tiểu thư phục vụ nhìn Lăng Tiêu cũng thêm vài phần kính trọng, không nghĩ tới thiếu niên này lại rất có phong thái của một võ giả, thái độ càng thêm cung kính:
– Tiên sinh, ngài đợi một chút, ta kiểm tra cho ngài.
Nữ nhân viên phục vụ vừa nói, vừa lôi một tập bút ký rất dài dưới cái bàn, sau đó bắt đầu lật xem, trong miệng lầm bầm nói:
– Lấy một khối ngọc tỷ của hoàng tộc Andes thượng cổ giữa động của Băng Sương Cự Long Nicola… Loại này không được. Một quả trứng Thiểm Điện Tuyết Sơn Ưng, trời, đây là tên ngu ngốc nào phát hành nhiệm vụ này ?
Nữ nhân viên phục vụ chọn lựa một hồi, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở nhiệm vụ hạng nhất
– Tinh hạch của băng hệ ma thú cấp hai trở lên tại Phạm Đế Á Tuyết Sơn
Nữ nhân viên phục vụ ngẩng đầu nhìn Lăng Tiêu:
– Tinh hạch của băng hệ ma thú cấp hai, thế nào ? ta nghĩ cái này rất tốt, có người từng làm qua và vận may không tồi, thậm chí may mắn có thể nhặt được tinh hạch của ma thú cấp hai đã chết!
Lăng Tiêu gật đầu cười:
– Cám ơn cô, như vậy là tốt rồi !
Vừa nói vừa nhận lấy nhiệm vụ, sau đó xoay người tiến tới thanh niên đang cầm chiêu bài.
– Chúc ngài may mắn !
Nữ nhân viên phục vụ mỉm cười đưa mắt nhìn Lăng Tiêu rời đi.
Thanh niên nọ vẫn đang ngủ gà ngủ gật, Lăng Tiêu tiến tới, đưa tạy định vỗ vai hắn, vừa giơ tay lên thì thanh niên mở mắt, mỉm cười với Lăng Tiêu, sau đó đôn hậu nói:
– Bằng hữu muốn đi Phạm Đế Á Đại Tuyết Sơn ?
Lăng Tiêu gật đầu, thanh niên bật cười cao hứng đứng dậy, gãi đầu cười ngây ngô:
– Cuối cùng cũng đợi được, người đi Phạm Đế Á Tuyết Sơn rất ít, ta tên là Gaia, ha ha…
Lăng Tiêu cười nhẹ nói:
– Lăng Tiêu
– À, Lăng Tiêu huynh đệ, nhiệm vụ của cậu là gì ?
Gaia vừa hỏi vừa dẫn Lăng Tiêu ra ngoài.
Lăng Tiêu thầm đánh giá qua Gaia, cảm giác thanh niên này nhìn khá đôn hậu, nhưng thực lực khẳng định phi thường. Có điều, tại thời điểm này tu vi của Lăng Tiêu quá thấp, nhìn không ra cấp bậc đối phương. hắn kẽ cười một chút rồi trả lời:
– Tìm kiếm tinh hạch của băng hệ ma thú cấp hai.
– Ồ, nhiệm vụ này trước kia ta từng làm qua, thù lao cũng không tệ
Gaia cười, sau đó nói:
– Nhiệm vụ của ta là kiếm tinh hạch của băng hệ ma thú cấp ba
– Huynh là Đại Kiếm Sư ?
Lăng Tiêu tò mò hỏi, bởi chỉ có Đại Kiếm Sư trở lên mới có thể miễn cưỡng đối kháng với ma thú cấp ba, nếu như là Thiểm Điện Tuyết Sơn Ưng, loại phi hành ma thú thì ngay cả Cuồng Kiếm Sư cũng phải trốn xa !
Gaia gãi đầu cười cười nói:
– Ta vừa mới tới cấp bậc Đại Kiếm Sư bậc một, lần này muốn thử thời vận, coi như lịch lãm một chút !
Lăng Tiêu gật đầu, thầm nghĩ, Công Hội Mạo Hiểm quả là đầm rồng hang cọp, tùy tiện cũng tìm được một người có tu vi Đại Kiếm Sư, xem tuổi Gaia, hẳn cũng chỉ khoảng 25, 26 tuổi, mặc dù không bằng ca ca Lăng Chí, nhưng trong đám người trẻ tuổi cũng xem như hết sức ưu tú !