Di Châu

Chương 72: Phiên ngoại 2



Editor: Dương Minh Thư ______

Hắn cúi đầu ɭϊếʍƈ khóe miệng nàng, thở gấp, cắn môi nàng nỉ non: “A Di…A Di…Vi phu đau…” Trong lòng nàng khó chịu, không quản chuyện lễ nghi phép tắc nữa, nàng chỉ đau lòng hắn. Ân Ly duỗi tay sờ đai ngọc tìm chỗ tháo ra, vạt áo lập tức rộng mở, lộ ra vòm ngực tráng kiện. Trên mặt nóng hơn nữa, trong lòng thầm mắng chính mình thiếu nghị lực, cũng đâu phải lần đầu tiên thấy, giơ tay xoa thái dương ổn định tinh thần

Tiếp xuống đó, cây gậy thịt nóng rực bắn lên. Một thân đỏ tím, lớn như cánh tay trẻ sơ sinh, còn có hơi nóng. Trên đỉnh đầu còn tiết ra chất nhầy, Ân Ly sợ tới mức dời mắt, trên đỉnh đầu vang lên tiềng cười khẽ: “A Di đừng xấu hổ…” Nàng hé mắt nhìn vẻ mặt động tình của hắn, bình thường bộ dạng cao ngạo lạnh lùng mà bây giờ bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ làm cho mặt đỏ bừng , trên trán ẩn nhẫn mồ hôi, nào còn hình ảnh lạnh lùng cấm dục nữa.

Nàng cúi đầu ɭϊếʍƈ mồ hôi trên ngực hắn, khiến hắn run rẩy, một tay đưa xuống dưới bắt lấy cây gậy lớn, vuốt ve toàn bộ thân gậy sau đó dừng lại ở hai túi cầu, chậm rãi xoa.
“Ưm…” hắn rên rỉ rồi nắm tay nàng hôn lên:
“Không chờ được, A Di ráng chịu đựng…”

Chưa dứt lời hắn đã lột sạch áo nàng ra, kéo váy lên, xé rách qυầи ɭót, hơi nâng mông nàng lên rồi đỡ lấy cự vật cọ xát hoa huyệt, “Ướt…” Âm thanh trầm thấp cười khẽ bên tai nàng, hắn đỡ eo Ân Ly từ từ đi vào

Rất trướng, nàng cắn môi dưới ngăn không phát ra tiếng, bên tai là tiếng thở thỏa mãn, hắn nhìn xuống xem xét, một nửa thân gậy còn lộ bên ngoài, của hắn thô dài mà nàng lại chặt chẽ như vậy, nhưng bây giờ hắn không chờ kịp nữa, bộ phận kia bắt đầu chuyển động.

Nàng ôm lấy cổ hắn, hai chân kẹp qua hông, cắn môi thở dốc. Lúc này xe ngựa bỗng nhiên bị xốc lên, toàn bộ thân gậy đều tiến vào trong”A!” Không có sự chuẩn bị, làm cả người nàng run rẩy, trong cơ thể lại trướng, hai mắt trắng xóa, Ân Ly lập tức mềm nhũn ngã vào ngực hắn, toàn bộ trọng lực đều tập trung vào chỗ hai người giao hợp

Xe ngựa chạy đến chỗ đường núi gập ghềnh không có quy luật, thân gậy thô dài trong cơ thể nàng cũng theo đó mà vận động va chạm, mỗi lần đi vào đều rất mạnh mẽ muốn đâm đến tận tử cung

“Ưm…ưm…khó chịu…huhu…” Nàng chỉ có thể cắn cổ áo khống chế mình để không phát ra tiếng, nhỏ giọng làm nũng bên tai hắn.

“A Di, chịu một chút…” Hắn cũng không tốt mấy, nàng vốn đang khẩn trương mà kẹp chặt vô cùng, bên trong khoái cảm cực độ, như mấy trăm cái miệng nhỏ run rẩy cắn lấy hắn. Toàn bộ xe ngựa vang lên tiếng va chạm ɖâʍ mĩ, cùng với tiếng thở dốc đè nén.

Khoái cảm mãnh liệt khiến ánh mắt nàng mê ly, suy nghĩ đã bay tới tận chín tầng mây”A..a…Điện…hạ…”

Mạnh mẽ va chạm làm nàng khóc không thành tiếng, chỉ có thể ôm chặt lấy hắn, cùng hắn rơi vào bể ȶìиɦ ɖu͙ƈ. Nàng vô ý gặm cổ hắn, khiến hắn gầm nhẹ, trong cơ thể cự vật lại trướng to lên, nâng eo nàng lên tăng nhanh tần suất đưa đẩy, khi xe ngựa xốc lên thì gậy thịt rút ra rồi mạnh mẽ đâm vào phía trước, cánh tay kéo mông nàng về phía hắn, nàng càng khó nhịn mang theo tiếng khóc ẩn nhẫn

“A… Điện hạ!” Muốn khép chân lại thì chỉ có thể kẹp lấy hông hắn.
Động tác dưới thân không ngừng nghỉ, cúi đầu nói vào tai nàng: “A Di…Gọi ta…” Nàng mơ mơ màng màng “Ưm…Điện hạ..A…”
“Không đúng, A Di, gọi lại…” Nàng giương mắt nhìn hắn, trong mắt hắn đầy vẻ sủng nịch dịu dàng,

“Phu quân…Ôm…Ôm ta…A…” hắn thở mạnh, ôm chặt lấy nàng, động tác càng thêm hung ác, mật thủy chảy ra dính đầy hai túi cầu, chúng hận không thể chui vào cùng

“A…A…Phu quân…Ta…” Môi đỏ hé mở, trong mắt là mảnh sương mù, không còn rõ đây là xe ngựa. Đúng lúc này, xe vấp phải một cái hố to, làm hai người chấn động kịch liệt, làm gậy thịt thô dài của hắn đâm thẳng vào hoa tâm, đỉnh gậy thật lớn chạm vào tử cung nhỏ hẹp, nàng thét chói tai rồi lên đỉnh, hai chân thon dài run rẩy. Từ trong cơ thể tuôn trào mật thủy, theo cự vật mà chảy ra hai túi cầu rồi nhỏ giọt xuống sàn, rất nhanh tích thành một bãi nước.

“Ưm…A Di…A Di của ta…” hắn ý loạn tình mê kêu nàng, cảm thụ cơ thể sau cao trào của nàng tự giác xoắn chặt mang cho hắn khoái cảm. Rồi sau đó ôm lấy mông nàng, gắt gao kéo vào, nhét vào chỗ sâu nhất, nàng vừa cao trào chưa hồi phục lại, cơ thể vẫn rất mẫn cảm, đâu chịu nổi thô bạo của hắn

“A…Đau…” nàng nhịn không được khóc lên, hắn cũng đâm mấy cái vào tử cung rồi gầm lên run rẩy bắn ra. Chất lỏng nóng bỏng phun vào, nàng lập tức run rẩy mềm oặt ngã vào ngực hắn, nước bọt trong miệng cũng theo khóe môi chảy ra.

Hắn yêu thương ɭϊếʍƈ khóe miệng nàng, ôm nàng nằm an ổn vào ngực, vỗ nhẹ lưng, cúi đầu thấp giọng dỗ nàng “Đừng xấu hổ, thúc đánh xe có tật ở tai…” Gậy thịt thô dài vẫn lưu lại trong cơ thể, hưởng thụ sự vô ý xoắn chặt của nàng, cùng với sự chấn động của xe ngựa mà đem đến khoái cảm, vốn định ngừng nghỉ thì dục căn lại bắt đầu chậm rãi to lên lấp đầy mật huyệt.

“Muốn cả đời đều được ở bên trong…” Hắn ôm chặt nói nhỏ vào gáy nàng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.